Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 646: Thử Nghiệm Thuốc 3

Chương 646: Thử Nghiệm Thuốc 3Chương 646: Thử Nghiệm Thuốc 3
Vệ Đình trở lại Vệ gia với vẻ mặt u ám.
Khi hắn vừa bước vào sân đã nhìn thấy Vệ lão thái quân đang kiên nhẫn chờ đợi trong phòng, tim hắn đập thình thịch!
Không xong rồi.
Đã quên mất ba thằng nhãi conl....
Ngày hôm sau, Tô Kỳ và Tô Ngọc đến đón Tô Nhị Cẩu.
Tô Nhị Cẩu sáng nay đã thức dậy thật sớm để giúp Tô Tiểu Tiểu, cậu vừa nấu đậu xong thì nghe thấy tiếng gõ cửa, tưởng là phụ thân của mình về.
Cậu nhanh chóng chạy ra mở cửa sân, nhìn thấy Tô Kỳ cùng Tô Ngọc, kinh ngạc nói: 'Hả? Tới sớm như vậy?"
Trời vẫn còn chưa sang mà.
Hôm qua họ tới muộn hơn nhiều so với hôm nay.
Tô Nhị Cẩu đã biết thân thế đích thực của mình và Tô Tiểu Tiểu cũng nói với cậu rằng Tô Mạch, Tô Kỳ và Tô Ngọc thực ra đều là biểu ca của cậu.
Tô Nhị Cẩu đôi khi cảm thấy huyết thống rất quan trọng, ví dụ như cậu nhất định phải là đệ ruột của tỷ tỷ, là nhi tử ruột của phụ thân.
Nhưng đôi khi cậu cũng cảm thấy quan hệ huyết thống không quan trọng, lấy Trần gia làm ví dụ, tuy cũng là thúc thúc và biểu ca của cậu, nhưng đối xử với cả nhà cậu không tốt lắm.
Thái độ của Tô Nhị Cẩu đối với hai người họ vẫn như thường lệ.
"Mời vào."
Cậu dẫn hai người vào phòng chính: "Các ngươi trước hết ngồi đợi một lát."
Dưới sự hướng dẫn của Tô Tiểu Tiểu, cậu dần dần học được cách đối xử với người khác, khi không có ai trêu chọc cậu, cậu sẽ là một cậu bé lễ phép.
Tô Kỳ ho nhẹ: "Khụ, tỷ tỷ của ngươi có ở đây không?”
Tô Nhị Cẩu nhìn về phía sân sau: "Chúng ta đang ở trong bếp làm điểm tâm, ngươi đang tìm tỷ tỷ của ta sao?"
Tô Kỳ vội vàng nói: “A không không không, ngươi bận thì cứ bận đi."
Nghĩ đến điều gì đó, hắn lại hỏi: "Có việc gì chúng ta có thể giúp được không?"
Tô Nhị Cẩu nói: "Ngươi đến muộn, chúng ta đã làm xong hết điểm tâm rồi."
Tô Kỳ nói: "Vậy... thì thật đáng tiếc."
Tô Tiểu Tiểu gói đồ điểm tâm mới nướng vào hộp gỗ nhỏ. Tô Kỳ và Tô Ngọc giúp đỡ khiêng chiếc hộp lên xe ngựa.
Cuối cùng, Tô Tiểu Tiểu đưa cho Tô Nhị Cẩu một hộp đồ ăn nhẹ độc quyền của riêng mình.
Tô Kỳ hỏi: "Phan của chúng ta đâu?”
Tô Tiểu Tiểu ngơ ngác nói: "Hôm qua không phải ngươi nói không cần sao?"
Có phải là chính hắn đã tự vả vào mặt mình phải không?
Họ không ngờ món điểm tâm do biểu muội làm lại ngon đến thế.
Lúc đầu bọn họ tưởng không muốn phiền đến nàng nên không ăn, nhưng bây giờ nghĩ lại, bọn họ thật sự hối hận!
Tô Tiểu Tiểu xoa tay: "Nguyên liệu không còn nhiều nữa, ngày mai ta sẽ làm cho hai ngươi."
Tô Nhị Cẩu do dự một lát, mới nói với hai người: "Ta sẽ chia cho các ngươi một phần."
Cả hai vui mừng khôn xiết và lên xe ngựa với nụ cười trên môi.
Sau khi đến Quốc Tử Giám.
Hai người nhìn nửa miếng điểm tâm nhỏ xíu trên tay, nụ cười đông cứng trên khóe môi.
Tiểu tử này nói là chia cho một chút... đúng thực sự là chỉ có một chút...
Sau bữa trưa, Tô Mạch mang kết quả cuộc tuyển chọn thư đồng của công chúa đến.
Tô Tiểu Tiểu đã trúng tuyển.
Đây không phải là kết quả cố gắng của Tô Tiểu Tiểu, mà là kết quả đúng mong đợi.
Lý do nàng quyết định đến đó tham gia tuyển chọn là để thử xem liệu nàng có thể được chọn ngay cả khi bản thân khảo thí không ra gì hay không.
Quả nhiên.
Cảnh Tuyên Đế thực sự không quan tâm đến việc nàng đã thành hôn.
Chưa kể là nàng chỉ có một phu quân trên danh nghĩa, người này chỉ là danh nghĩa ảo mà thôi, một khi phụ thân nàng có được binh quyền, Cảnh Tuyên Đế vẫn sẽ như cũ ban cho nàng một thánh chỉ tứ hôn.
"Hoàng gia thật biết chơi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận