Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 832: Thái Hậu Biết Chân Tướng 3

Chương 832: Thái Hậu Biết Chân Tướng 3Chương 832: Thái Hậu Biết Chân Tướng 3
Công chúa Tĩnh Ninh nhẹ giọng nói: "Mặt của ta được chữa khỏi nhờ thuốc của Tô đại phu, tổ mẫu, y thuật của Tô đại phu người cũng đã thấy qua, người để nàng ấy trị liệu cho người đi."
Thái hậu lạnh lùng nói: “Ai gia nói, ai gia không trị!
Tô Tiểu Tiểu nói với công chúa Tĩnh Ninh: "Công chúa, có thể để ta một mình chẩn trị cho Thái hậu được không?”
Công chúa Tĩnh Ninh nhìn Tô Tiểu Tiểu, lại nhìn thái hậu.
Cái này không hợp lý.
Nhưng nếu tiểu nha đầu yêu cầu như vậy, nàng ắt có lý do của mình.
Công chúa Tĩnh Ninh cuối cùng lựa chọn tín tưởng Tô Tiểu Tiểu.
"Trình công công, ta hâm chút canh bổ cho thái hậu, ngươi đi lấy với ta."
"Vâng!"
Thái giám chưởng sự chuồn đi cực nhanh, sợ chậm một giây bị Thái hậu bắt ở lại.
Thái hậu uy nghiêm nói: "Nha đầu, ngươi lại muốn bắt ép ai gia như hôm qua sao?"
Tô Tiểu Tiểu nhẹ nhàng đặt hòm thuốc lên bàn, chậm rãi mở ra, vừa lấy ống nghe vừa ung dung nói: "Ta muốn kể chuyện cho thái hậu nghe."
Thái hậu hậm hừ: "Hừ, ai gia không muốn nghe!"
Tô Tiểu Tiểu tự mình nói: "Ngày xưa trong một thế gia đại tộc có một đôi huynh đệ cùng mẹ, họ không phải con ruột của cha, một người là thứ trưởng tử, một người là thứ tư tử, trong nhà còn có rất nhiều huynh đệ tỷ muội, nhưng gia nghiệp chỉ có một phần, phụ thân của họ cũng rất băn khoăn, không biết nên để lại di sản cho ai."
Thái hậu nhất thời ngây người.
"Đối thủ lớn nhất là con trai trưởng của người cha, họ liên thủ kéo người con trai trưởng đó xuống ngựa, lúc này, vấn đề mới xuất hiện. Trong hai người họ, ai có đủ tư cách kế thừa gia nghiệp hơn? Mẹ ruột hướng về con trai trưởng, người cha lại thiên vị con trai thứ, cuối cùng, con trai thứ thắng, trục xuất trưởng huynh ra khỏi nhà. Trưởng huynh không cam lòng, mấy năm sau ngóc đầu trở lại, tiếc là chẳng những không thể đoạt lại gia nghiệp, ngược lại suýt nữa bị người con thứ diệt cả nhà."
Tô Tiểu Tiểu đeo ống nghe lên cổ, rồi cam huyết áp kế ngồi cạnh Thái hậu.
"Thái hậu hiểu từ suýt nữa có ý gì không?"
Con ngươi Thái hậu co rụt lại.
Tô Tiểu Tiểu đeo ống nghe lên.
Thái hậu suy đi nghĩ lại, duỗi bàn tay gây như que củi ra bám chặt lấy cánh tay Tô Tiểu Tiểu: "Ngươi... rốt cuộc ngươi đã biết những gì!"
Tô Tiểu Tiểu không nhanh không chậm nói: "Ta biết rất nhiều, ví dụ như trong quan tài, có người sông.'
Thái hậu khó tin trợn to mắt.
Bà ta run giọng nói: “Ai... Ai gia không tin...
Tô Tiểu Tiểu nói: "Vậy coi như ta chưa nói gì."
Trong mắt Thái hậu hiện lên vẻ giãy giụa, cơ thể run lên từng hồi.
"Nếu ngươi dám nói dối gạt ai gia, ai gia sẽ kéo ngươi ra thiên đao vạn quải"
"Ra rồi ra rồi!"
Ở cửa Vĩnh Thọ cung, Trương thái y vội vàng lui ra sau vài bước, quay người giả vờ như không nhìn trộm.
Ông ta và hai thái y khác tới bắt mạch bình an cho Thái hậu.
Đã nói rồi, chữa bệnh cho Thái hậu sao có thể thuận lợi như vậy?
Đến cả Thái Y Viện của họ cũng khó khăn đủ đường, không biết đã đắc tội Thái hậu bao nhiêu lần.
Nha đầu này chắc chắn là bị Thái hậu đuổi ral
"Tô đại phu đi thong thả."
Thái giám chưởng sự đưa người đến cửa.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Trình công công xin dừng bước, sau đó, xin phái người đến Đệ Nhất Đường lấy thuốc, ta sẽ sai người chuẩn bị sẵn dược liệu."
Thái giám chưởng sự cười nói: "Làm phiền Tô đại phu rồi."
Đám Trương thái y hai mặt nhìn nhau.
Họ không nghe lầm chứ?
Người của Vĩnh Thọ cung sắp đến Đệ Nhất Đường bốc thuốc?
Khoan đã, thuốc của Thái hậu không phải đều lấy ở Ngự Dược Phòng sao? Sao có thể dùng thuốc ở bên ngoài?
Bạn cần đăng nhập để bình luận