Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 1469: Hi Nguyet Trong Cha 2

Chuong 1469: Hi Nguyet Trong Cha 2Chuong 1469: Hi Nguyet Trong Cha 2
Kinh thành.
Hôm nay là sinh nhật của Vệ Hi Nguyệt, người Vệ gia tụ ở sân Vệ lão thái quân ăn cơm.
Nhìn thấy Vệ Hi Nguyệt, Vệ lão thái quân nghĩ tới ba Tiểu Hổ, ngày ấy bọn họ rời đi Tây Tấn, Vệ Đình phái người đưa tin tức, nói hắn luyến tiếc hài tử, mang Đại Hổ Nhị Hổ Tiểu Hổ đi du sơn ngoạn thủy, bảo người trong nhà đừng lo lắng.
Vệ lão thái quân hừ nói: "Hừ, hắn luyến tiếc cái gì? Ta thấy là tức phụ nhi của hắn luyến tiếc mới đúng. Có tức phụ nhi đã quên tổ mẫu!"
Tưởng thị nói: "Tổ mẫu, chờ Tiểu Thất trở về, ta đánh hắn! Không đúng, tam tẩu đánh hắn! Nắm tay tam tẩu tương đối cứng!"
Vệ lão thái quân ho nhẹ một tiếng: "Cũng không cần."
Lý thị nhìn bóng đêm ngoài cửa sổ hỏi: "Tiểu Thất bọn họ đi hơn một tháng, cũng không biết đến Tây Tấn chưa."
"Hẳn là tới rồi." Quỷ Phố nói.
Tây Đô cũng không xa như vậy, nếu là đi hắn đã từng đãi mấy năm tử sĩ thành, phải đi mấy ngày.
Nạp Lan Vân bạch y ngôi ở đối diện hắn ta.
Hai người bọn họ bị nhốt ở trong nhà lao hối lỗi, là vì sinh nhật của Vệ Hi Nguyệt, người Vệ gia mới đi vớt hai người bọn họ ra.
Vệ Hi Nguyệt cũng đến chỗ Lăng Vân học với Đại Hổ bọn họ, ở trong mắt người Vệ gia, hắn ta cũng là sư phụ của Vệ Hi Nguyệt, bởi vậy cũng mời hắn ta tới.
"Lăng công tử, ngươi cảm thấy sao?" Vệ lão thái quân hỏi Lăng Vân.
Quỷ Phố đen mặt: Người không tin ta!
Lăng Vân gật đầu: "Tất cả thuận lợi mà nói, hai ngày trước nên tới rồi."
"A, vậy là tốt rồi." Vệ lão thái quân yên lòng, bà ấy bưng một đĩa điểm tâm cho Lăng Vân: "Lăng công tử, ăn chút bánh hoa quế."
Quỷ Phố... Đó là món ta thích ăn nhất.
Ăn cơm xong, toàn gia đi sân Vệ phu nhân.
Vệ phu nhân có thói quen trông cây cho Vệ Hi Nguyệt, một năm một cây, năm nay Vệ Hi Nguyệt chọn lựa một viên đậu đỏ.
Vệ lão thái quân cười nói: "Hồng đậu sinh nam quốc, xuân lai phát kỉ chi, tốt!"
Vệ phu nhân và Vệ Hi Nguyệt trông viên đậu đỏ ở trong viện của mình.
Sau đó Vệ phu nhân lại dẫn theo đoàn người đi phía sau hái quả lê, chờ bà ấy trở lại sân, Vệ Hi Nguyệt một mình ngồi xổm trên mặt đất, trong tay cầm một cái xẻng nhỏ, không ngừng đào đất.
Vệ phu nhân đi qua, ngồi xổm xuống hỏi: "Hi Nguyệt, ngươi đang làm cái gì?"
"Trồng." Vệ Hi Nguyệt nói.
Ánh mắt Vệ phu nhân dừng ở hố nhỏ cô bé đào, không phải hạt giống, cũng không phải cây giống, mà là... Một bộ y phục của Vệ Thanh lúc còn sống.
Trong lòng Vệ phu nhân chua xót khôn kể: "Hi Nguyệt đang trồng cái gì?"
"Trồng cha." Vệ Hi Nguyệt nói: "Sang năm phụ thân là có thể mọc ra."
Người Vệ gia chưa bao giờ nói Vệ Thanh chết trận linh tinh ở trước mặt hài tử, cô bé bị người mắng là hài tử không cha, sau khi trở về cái gì cô bé cũng không hỏi, bọn họ cho rằng cô bé không hiểu.
Hiện tại xem ra, cô bé là biết rõ.
Chỉ là cô bé khờ dại cho rằng, người chết đi giống cây giống chết héo, có thể trông mọc lại.
Nếu thật như vậy thì tốt rồi.
Vệ Hi Nguyệt rất nghiêm túc, rất nghiêm túc mà đào đất, tưới nước, bón phân.
Cánh tay Lục thúc đều có thể mọc ra, phụ thân cũng có thể mọc ra. ...
Hôm sau, Tô Tiểu Tiểu dậy thật sớm, ba tiểu gia hỏa cũng dậy.
"Sớm như vậy?" Tô Tiểu Tiểu hơi ngoài ý muốn.
Ba dứa nhỏ nhảy xuống giường: "Đi tìm bá bá chơi."
Tô Tiểu Tiểu sờ đầu nhỏ của ba người: "Đừng ồn đến người ta."
Ba người gật đầu, bọn họ sẽ rất ngoan!
Tiểu Hổ đi lấy kèn xô na của mình, Tô Tiểu Tiểu nhíu mày, đè lại cổ tay của cậu bé.
Nhi tử ngoan, cái này chúng ta vẫn là không cần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận