Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1046: Nghịch Thiên Mà Đi 1

Chương 1046: Nghịch Thiên Mà Đi 1Chương 1046: Nghịch Thiên Mà Đi 1
Bọn họ một đường bay nhanh ở trong mưa to.
"Đi đường gân!" Vệ Đình nói.
Tô Tiểu Tiểu gật đầu!
Vệ Đình siết chặt dây cương quay nhanh một cái, đi vào ngõ nhỏ phía bên phải.
Tô Tiểu Tiểu theo sát.
Nếu không phải mấy ngày này huấn luyện khắc nghiệt, người bình thường thật đúng là không khống chế được chạy nhanh trong mưa to.
Vệ Đình dựa vào ngũ cảm kinh người, dẫn theo Tô Tiểu Tiểu xuyên qua ở trong mưa rền gió dữ.
Rốt cuộc, bọn họ đến đầu hẻm phía đông cách phủ Thừa Tướng trăm bước.
Nơi này sớm bị quan sai Kinh Triệu Phủ và bá tánh xem náo nhiệt vây quanh.
Hai người xuống ngựa, vẻ mặt lạnh băng mà chen vào đám người.
'Làm gì làm gì? Đừng chen! Lui ra phía sau!" Một người quan sai quát chói tai.
Tô Tiểu Tiểu đẩy hắn ta ra đi về phía Tân Thương Lan.
“Này ngươi làm gì!"
Quan sai muốn đi bắt Tô Tiểu Tiểu, Vệ Đình lấy lệnh bài Vũ An Phủ ra: "Vệ Đình."
Sắc mặt quan sai biến đổi, vội vàng khom người hành lễ: "Vệ đại nhân!"
Vệ Đình cũng di qua.
Thương thế của Tần Thương Lan quá nặng, không ai dám dễ dàng động vào ông ấy, một đại phu đi ngang qua quỳ gối trong mưa kiểm tra thương thế cho Tần Thương Lan.
Ông ấy tiếc nuối lắc đầu: "Không cứu được, chuẩn bị hậu sự đi."
"Tránh ra." Tô Tiểu Tiểu nói.
Đại phu quay đầu, thấy là tiểu nha đầu dầm mưa, lời thấm thía nói: "Co nương, đừng thêm phiền, nhanh về nhà đi thôi."
Tô Tiểu Tiểu: "Ta nói, tránh ra"
Đại phu và quan sai một bên đang muốn quát lớn nàng vài câu, lại bị sát khí đáy mắt nàng bất ngờ kinh sợ, đó là một đôi mắt như không thuộc về người sống, chỉ nhìn khiến người không rét mà run.
Đại phu và nhóm quan sai ngây ngốc tránh ra.
Tô Tiểu Tiểu ngồi xổm xuống.
Vệ Đình lấy dù từ trong tay quan sai, che ở đỉnh đầu nàng và Tần Thương Lan. Cùng lúc đó, ánh mắt hắn cũng dừng ở chủy thủ trên ngực Tần Thương Lan.
"Là Quách Hoàn...'
Đây là chủy thủ của Quách Hoàn.
Là khi Quách Hoàn sinh nhật17 tuổi, Lục ca hắn ta đưa cho Quách Hoàn
Quách Hoàn đây là trần trụi khiêu khích.
Hắn ta đang nói cho Vệ Đình và Tô Tiểu Tiểu: Nhìn, là ta giết Tân Thương Lanl
Đến tận đây, tất cả đều sáng tỏ.
Trân đà chủ và Quách Hoàn có nhiệm vụ khác nhau, Trần đà chủ chính là ám sát Cảnh Tuyên Đế, Quách Hoàn chính là ám sát Tần Thương Lan.
Quách Hoàn đã nhiều ngày vẫn luôn bị giam giữ ở biệt viện, trong lúc này hắn ta không có khả năng tiếp xúc với Bạch Liên Giáo, bởi vậy suy đoán, ở trước khi hắn ta bị bắt đi cũng đã nhận được nhiệm vụ ám sát Tần Thương Lan.
Trân đà chủ là không hiểu rõ với nhiệm vụ của Quách Hoàn, nhưng Quách Hoàn nhất định biết Trân đà chủ.
Bằng không, hắn ta không có khả năng tính thời cơ đến chuẩn như vậy.
Bạch Liên Giáo có thể tìm được Quách Hoàn, đã nói lên Tô Ly bên kia bị lộ tẩy.
Tô Ly là lòi như thế nào, trong lòng Vệ Đình có suy đoán lớn mật.
Mặt khác trong lòng Vệ Đình còn có một nghi hoặc lớn hơn nữa— Sao người Bạch Liên Giáo tim được tòa biệt viện kia?
Trong nháy mắt, trong đầu Vệ Đình đã hiện lên vô số suy nghĩ.
Tô Tiểu Tiểu sờ soạng mạch đập của Tần Thương Lan, lại ghé vào ngực Tần Thương Lan nghe tim đập của ông ấy.
Không có mạch đập, cũng không nghe thấy tim đập...
"Ta phải rút đao cho ông ấy, ta cần một gian nhà ở sạch sẽ."
Phủ đệ gần đây là phủ Thừa Tướng, vì hàng năm Quách phu nhân ốm đau, phủ Thừa Tướng ở phủ y, dược liệu cũng tiện.
Nhưng, bọn họ tuyệt đối không thể dẫn Tần Thương Lan đi phủ Thừa Tướng.
Vệ Đình nhíu mày: "Ta biết một chỗ, Khâm Thiên Giám"...
Bạn cần đăng nhập để bình luận