Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1110: Vận May Nghịch Thiên! 1

Chương 1110: Vận May Nghịch Thiên! 1Chương 1110: Vận May Nghịch Thiên! 1
Hắn ta vênh mặt hất hàm sai khiến nói: "Cho bổn điện hạ một cái."
Tô Tiểu Tiểu vươn tay: "Năm ngàn lượng."
"Cái gì?U
"Năm ngàn lượng một cái, muốn hay không!"
Tiêu Độc Nghiệp lạnh lùng nói: “Sao ngươi không đi cướp đi?”
Tô Tiểu Tiểu nhướng mày nói: "Đúng vậy, vốn dĩ có thể cướp, lại một hai phải đưa ngươi một mặt nạ bảo hộ, ta thật sự là quá thiện lương."
Tiêu Độc Nghiệp híp mắt: "Người đâu! Bắt lấy đồ đệ đại nghịch bất đạo này cho bổn điện hạt"
Lãnh Due đắc ý cười.
Ai bảo ngươi không giao mặt nạ ra đây, hiện tại tốt rồi?
Tô Thừa ngươi lại có thể nại, đánh thắng được nhiều đại nội cao thủ như vậy sao?
Các ngươi chết chắc rồi!
Vài tên đại nội cao thủ đi lên vây quanh.
Đúng vào giờ phút này, một thiếu niên huyền y lăng không bay đến, một kiếm đẩy cao thủ đại nội ra.
Hắn ta vững vàng dừng ở trước người Tô Tiểu Tiểu, tay câm kiếm ba thước sắc bén.
Một người đã đủ giữ quan ải, vạn người không thể khai thông!
Tiêu Độc Nghiệp nhìn thiếu niên trước mắt, sắc mặt trầm xuống.
Tô Tiểu Tiểu đứng ở phía sau thiếu niên, dò ngón tay béo ra, chọc chọc bờ vai của hắn.
"Cảnh Dịch."
Cảnh Dịch khai hỏa toàn bộ khí tràng: "Ta tới đối phó bọn họ!"
Tô Tiểu Tiểu nói: "Không phải, ngươi dẫm chân phụ thân ta."
Cảnh Dịch: "..."
Cảnh Dịch quay đầu, nhìn về phía Tô Thừa đau đến mất đi kiểm soát khuôn mặt, khuôn mặt tuấn tú trắng bệch, chân tay luống cuống mà tránh ra.
Thật vất vả tạo vẻ ngầu, còn thất bại, có thể nói là vô cùng xấu hổ.
Cảnh Dịch có bao nhiêu lợi hại, Tiêu Độc Nghiệp đã từng lĩnh giáo, huống chi hắn ta không phải một người, bên người hắn ta còn có Bạch Trạch.
Bạch Trạch tới chậm hơn Cảnh Dịch vài bước, dừng ở phía sau Tiêu Độc Nghiệp. Tư thế ngươi dám động thủ với tiểu hầu gia nhà ta, ta sẽ thọc một đao vào ngươi.
Tiêu Độc Nghiệp cắn răng nói: "Trên người ta không nhiều ngân phiếu như vậy!"
Tô Tiểu Tiểu là người làm ăn: "Lấy đồ vật đáng giá thế chấp."
Tiêu Độc Nghiệp lạnh lùng nhìn Cảnh Dịch một cái.
Cảnh Dịch cầm kiếm uy hiếp: "Dựa theo nàng nói mà làm."
Trước mắt không phải thời cơ tốt để trở mặt với Cảnh Dịch, hắn ta vào cánh rừng giết Bạch Liên Giáo lập công, không thể nhân tiểu thất đại, ân oán với lão tam ngày sau lại thanh toán!
Tiêu Độc Nghiệp kiêm chế hỏa khí, tháo ngọc bội bên hông xuống: "Cái này giá trị ít nhất một vạn lượng!"
Tô Tiểu Tiểu cười: "Ngươi có gặp qua đi hiệu cầm đồ dựa theo giá gốc không? 500 lượng!"
Tiêu Độc Nghiệp bùng nổi
Đến tột cùng nha đầu này là gian thương gì?
Cuối cùng Tiêu Độc Nghiệp dùng tới toàn bộ gia sản, rốt cuộc đổi lấy một mặt nạ bảo hộ phòng độc của Tô Tiểu Tiểu.
Cho hắn ta xong, Tô Tiểu Tiểu lại từ trong túi quần áo móc ra một cái mặt nạ bảo hộ phòng độc đưa cho Cảnh Dịch.
Cảnh Dịch đi đào bạc.
Tô Tiểu Tiểu thủ thế ngừng: "Ngươi thì không cần năm ngàn lượng, giá trị nhan sắc, năm đồng tiền! Mua một tặng một!"
Tiêu Độc Nghiệp nghĩ đến gia sản giá trị mấy vạn lượng kia, trong lòng phun ra một ngụm máu —
Lão tử mẹ nó chính là xấu đến nông nỗi cực kỳ bi thảm sao?
"Các ngươi muốn mua một cái không?" Tô Tiểu Tiểu nhìn về phía phụ tử Lãnh gia.
"Ngươi còn có?" Huyệt thái dương của Lãnh Due nhảy thình thịch.
Muốn nói không đỏ mắt là giả, trên thực tế, nha đầu này tùy tiện lấy ra một đồ vật, đều có thể làm người đỏ mắt đến phát điên.
Nhưng cố tình nàng còn lấy không hết...
Lãnh tướng quân nói với Lãnh Chỉ Nhược: "Ngươi đi mua."
Lãnh Chỉ Nhược đi đến trước mặt Tô Tiểu Tiểu: "Bao nhiêu tiền một cái?"
Tô Tiểu Tiểu: "Một vạn lượng, chắc giát"
Lãnh Duệ mở to đôi mắt: "Này! Vừa rồi không phải mới năm ngàn lượng sao!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận