Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1759: Dạy Dỗ Thứ Nữ 1

Chương 1759: Dạy Dỗ Thứ Nữ 1Chương 1759: Dạy Dỗ Thứ Nữ 1
Biệt viện.
Tô Tiểu Tiểu ở trong sân nhóm một ngọn lửa để nướng khoai cho Mị Cơ.
Mi Cơ đứng bên cạnh ngửi thấy mùi thơm của khoai lang thì nước miếng lập tức chảy không ngừng lại được.
"Có thể ăn chưa?" Nàng ấy hỏi.
Trình gia đáng chết, để cho các nàng sống trong một ngôi nhà dột nát cũng được đi nhưng bọn họ thậm chí còn không được cung cấp thức ăn để ăn.
Tô Tiểu Tiểu dùng kẹp lấy ra một củ khoai lang, nhìn nó rồi đặt lại: "Con chút xíu nữa."
Mi Cơ nuốt một ngụm nước bọt: "Ta vừa mới đi vòng vòng bên ngoài thì phát hiện bọn họ cũng đang bàn về chuyện thánh chọn gì đó."
"Thánh chọn là cái gì?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.
Mi Cơ nói: "Chính là nghi thức tuyển chọn Thánh Nữ mới."
Tô Tiểu Tiểu hơi bất ngờ: "Thánh Nữ của Trình gia muốn thoái vị?"
Mi Cơ nhìn củ khoai lang nướng, chép miệng nói: "Đây cũng là chuyện tất nhiên mà, nàng ấy cũng không thể làm Thánh Nữ cả đời, tuổi tác của nàng ấy cũng không còn nhỏ nữa, chênh lệch với muội muội ruột của nàng ấy mười tuổi lận."
"Bình thường sau khi Thánh Nữ thoái vị thì cũng sẽ ở lại Thánh Nữ Điện làm trưởng lão, địa vị vẫn được tôn sùng như cũ. Thánh Nữ của Trình gia đặc biệt hơn, ta nghi nàng ấy sẽ quay về thừa kế gia tộc, sau đó để cho muội muội ruột của mình đảm nhận chức Thánh Nữ mới."
Hí Lầu Phi Nguyệt thu thập tin tức từ khắp nơi trên thế giới, Mị cơ có trực giác độc đáo của riêng mình về những vấn đề đẫm máu như vậy.
Nàng ấy liếc nhìn Tô Tiểu Tiểu đang nướng khoai lang một cách trâm ngâm như có điều suy nghĩ.
"Nhưng ngươi biết không? Thân phận mà ngươi đang giả vờ bây giờ mới là người thừa kế thực sự của Trình gia đấy."
Con gái Trình gia không lấy chồng ngoài gia tộc, đều tuyển rể ở nhà vợ.
Nếu như Trình đại tiểu thư không bị điên thì bây giờ nàng ấy đã là gia chủ rồi.
Đáng tiếc thay nàng ấy điên rồi mà con gái nàng ấy cũng qua đời, dòng dõi trực hệ hoàn toàn bị cắt đứt, do đó mới đến lượt vợ lẽ mẹ con Trình Liên.
"Khoang lang nướng chín rồi." Tô Tiểu Tiểu dùng kẹp gắp một củ khoai lang đang bốc khói đặt lên chiếc lá lớn trước mặt Mi Cơ.
Lá cây sạch, Mi Cơ cũng tắm rồi. Khoang lang nướng rất nóng nhưng Mi Cơ đợi không nổi nữa nên vừa dùng miệng thổi phù phù vừa dùng tay lột vỏ khoai.
Mi Cơ ăn đến nỗi ợ hơi, Tô Tiểu Tiểu cũng ăn no rồi.
Mi Cơ cúi đầu nhìn chiếc bụng tròn vo của mình: "Không được rồi, như vậy thì khi nằm sẽ thấy khó chịu lắm, chúng ta đi ra ngoài một lát đi."
"Được."
Tô Tiểu Tiểu không có ý kiến gì.
Hai người ra ngoài sân.
Trăng sáng trên bầu trời tỏa ra thứ ánh sáng lạnh lẽo và trong trẻo.
Hai người tản bộ dọc theo con đường quanh co yên tĩnh, xung quanh im ang, thậm chí còn không có tiếng gió.
"Rốt cuộc Trình gia sắp xếp cho chúng ta cái chỗ khỉ ho gì mà gà không ¡, chim không đẻ trứng vậy chứ? A, a, at”
Mi cơ không cảm xúc hét lên.
Quả nhiên không có ai nghe thấy.
Quá thiên vị mà.
Bên kia có ao sen kìa, đi dạo một chút đi."
Chủ yếu chính là do mặt nước ao sen phản chiếu một chút ánh trăng nên không quá tối.
Hai người tản bộ dọc theo ao sen.
Tô Tiểu Tiểu nhìn ánh sáng mờ nhạt xuyên qua ao sen rồi hỏi: 'Bên đó có ai không?”
Mi Cơ nhìn theo hướng nàng nhìn thử: "Ngươi nói cái viện kia sao, là sân của Trình đại tiểu thư kia đấy."
Trình đại tiểu thư mà nàng ấy nhắc đến là Trình Tang, con gái dòng trưởng của Trình lão thái gia, cũng là vợ cả đầu tiên của Tạ Vân Hạc.
Mi Cơ nói: "Ngươi đừng thấy nó ở ngay bên kia thôi đâu, thật ra thì còn rất xa đấy, đi vòng qua thì phải mất một lúc lâu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận