Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2070: Đánh Hắn Tới Cùng 3

Chương 2070: Đánh Hắn Tới Cùng 3Chương 2070: Đánh Hắn Tới Cùng 3
Tâm huyết nhiều năm của nàng ta... đều bị Vệ Tư hủy hoại hoàn toàn
Nếu sớm biết không chiếm được Vệ Tư mà còn phải trả một cái giá lớn như vậy.
Nàng ta nên giết Vệ Tư!
Khí huyết cuồn cuộn, nàng ta lại phun ra một ngụm máu.
Đôi mắt đỏ ngau lên vì tức giận, nàng ta nghiến răng ném một viên thuốc độc dạng bột màu đen, nổ tung tạo ra một làn sương độc lan tỏa khắp nơi.
Lợi dụng khói độc che phủ thì nàng ta nhanh chóng trốn thoát. ...
Thánh nữ không dám ở lại một giây phút nào nữa, gần như là chạy trốn với tốc độ nhanh nhất, cuối cùng nàng ta cũng quay trở lại điện Thánh nữ trước khi Vệ Tư đuổi kịp.
Tất nhiên, cũng có khả năng là Vệ Tư vốn dĩ không có ý định đuổi theo.
Cả cơ thể đau đớn khiến ý thức của nàng ta trở nên hỗn độn, không thể suy nghĩ được nhiều như thế.
Nàng ta sử dụng khinh công đi vào tẩm điện của chính mình.
Người trực đêm nay là Lư Trường Sứ.
Vừa lúc hắn ta câm đèn lồng đi từ khu vườn nhỏ tới, một bóng người ngã khỏi đầu tường, trong lòng hắn ta vang lên tiếng chuông báo động: "Là ail"
'Làta.
Thánh nữ nén cơn đau lại và nói.
Lư Trường Sứ giơ chiếc đèn lồng lên chiếu sáng để nhìn xem, sắc mặt đột nhiên thay đổi: "Thánh nữ?"
Thánh nữ cau mày: "Đừng làm ồn..."
"Vâng!"
Lục Trường Sứ nhanh chóng hạ giọng, nhìn xung quanh sau đó bước tới một cách nhanh chóng và đỡ Thánh nữ trở vê phòng ngủ.
Trên người Thánh nữ đều là máu, đặc biệt là phần lưng của nàng ta, một mảnh máu thịt lẫn lộn.
Lư Trường Sứ đi theo Thánh nữ lâu như vậy, nhưng chưa bao giờ thấy nàng ta bị thương nặng như vậy.
Hắn ta đỡ thánh nhân ngồi lên ghế, kinh hãi hỏi: "Thánh nữ? Chuyện gì xảy ra vậy? Ai làm người bị thương như thế này?"
Sắc mặt Thánh nữ tái nhợt, đau đến mức cả người đổ mồ hôi lạnh: "Vệ, Tư!" Lư Trường Sứ hít một hơi thật sâu!
Không phải Vệ Tư chưa từng làm Thánh nữ bị thương, nhưng mà là trước kia chỉ là vết thương nhẹ thôi, vì sao đêm nay lại...
Ngay cả Thánh nữ cũng cảm thấy ngạc nhiên.
Theo lý mà nói, Vệ Tư bị cho uống nhiều thuốc như vậy, cho dù có tỉnh táo thì đáng lẽ ra cũng không còn bao nhiêu mới đúng.
Đêm nay ông ấy giống như thay đổi thành người khác vậy... Hay nói đúng hơn là... Ông ấy đã biến trở lại giống như năm năm trước, ánh mắt của ông ta giống hệt như ánh mắt năm đó.
Chẳng lẽ ông ấy đã nhớ hết mọi chuyện rồi?
Không thể nào!
Thuốc của nàng ta chưa từng mất hiệu lực!
Những tổn thương này không thể khắc phục được!
Trí nhớ đã bị xóa đi không có khả năng nhớ lại được!
“Nồn...'
Nàng ta xúc động làm vết thương tái phát, cả người run rẩy và nôn ra máu.
Vừa rồi trên đường tối đen nên nhìn không rõ ràng lắm. Nhưng lúc này dùng đèn soi sáng, mới phát hiện màu sắc của máu không thích hợp cho lắm.
Lục Trường Sứ điều chỉnh bấc đèn sáng hơn một chút, quả nhiên là máu đen.
Lục Trường Sứ vô cùng kinh ngạc, vội vàng cầm lấy cổ tay của Thánh nữ giúp nàng ta bắt mạch: "Không tốt rồi, trúng độc..."
Sắc mặt của Thánh nữ đen lại.
Trên kiếm Thanh Phong của Vệ Tư có độc.
Vệ Tư là người quang minh lỗi lạc, không bao giờ dùng thủ đoạn vô liêm sỉ như vậy, cho nên Thánh nữ không phòng bị.
Thánh nữ rất tức giận.
Nàng ta cũng không ngờ được rằng sẽ có một ngày chính mình bị người khác chơi xấu.
Lư Trường Sứ buồn bực nói: "Thánh nữ, không phải người đã uống giải độc đan rồi sao? Sao lại có thể trúng độc được chứ?"
Đúng vậy, giải độc đan có thể giải được hàng trăm loại độc, ngay cả cổ độc lợi hại nhất thì vẫn có thể áp chế cơ mà.
Rốt cuộc thì đây là loại độc nào?
Bạn cần đăng nhập để bình luận