Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 1083: Gap Lai 2

Chuong 1083: Gap Lai 2Chuong 1083: Gap Lai 2
Từ Khánh: "Đại tiểu thư..."
Tần Yên Nhiên lạnh lùng nói: "Vạn nhất nàng ta báo quan... Đại phu rút mũi tên cho ta... tất cả đều là chứng nhân của nàng..."
Từ Khánh nói: "Thương thế của ngươi cần mau chóng xử lý, nếu không cánh tay này sẽ bị phế bỏ"
Tần Yên Nhiên ứa ra mồ hôi lạnh nói: "Ngươi từng chịu không ít vết thương đi? Ngươi tới rút mũi tên!"
Từ Khánh không nhúc nhích.
Tần Yên Nhiên sắp đau ngất đi rồi, nàng ta chống một tia sức lực cuối cùng nhìn Từ Khánh: "Ngươi thất thần làm cái gì... Rút mũi tên!"
Đáy mắt Từ Khánh xẹt qua một tia phức tạp: "... Được."
Từ Khánh là người tập võ, là hộ vệ của Tần Giang, hắn ta giống với người liếm máu dư trên đao, trên người tán câm máu và kim sang dược.
Hắn ta lấy chủy thủ ra, dùng khăn lau sạch sẽ, để vỏ thanh đao đến bên miệng Tần Yên Nhiên: "Cắn."
Tần Yên Nhiên cắn vỏ đao.
Từ Khánh nhìn sa y mỏng như cánh ve của nàng ta, dò tay ra, dùng cây kéo cắt ra một lớp.
Khi vai trong suốt như tuyết phấn của nàng ta hoàn toàn bại lộ ở trước mắt hắn ta, hắn ta xoay mặt đi.
Tần Yên Nhiên nắm chặt cổ tay của hắn ta.
Ánh mắt Từ Khánh khẽ nhúc nhích, nắm chặt mũi tên, nhắm mắt lại dùng sức rút ral
Tần Yên Nhiên đau đến chết ngất đi, gục ở trong lòng hắn, máu tươi nhiễm y phục của hắn ta, khiến ngực hắn ta nóng bỏng.
"Lộc cộc! Lộc cộc! Lộc cộc! Lộc cộc!"
Tiểu Hổ ở trong xe ngựa gõ kẻng một đường.
Không sai... Cậu bé lại kéo kẻng của giam chính tới.
Đại Hổ, Nhị Hổ lắc lư theo tiết tấu, Vệ Hi Nguyệt phụ trách võ tay cho ba tiểu đoàn tử.
Tư Không Vân tu tập đạo thuật nhiều năm như vậy, một lúc cảm giác đầu mình cách phi thăng gân như vậy.
Cũng không gần sao? Lại bị tra tấn hai lần, trực tiếp mọc cánh thành tiên.
Khổ bức của ông ấy ở lúc Lăng Vân xuất hiện kia được tạm tha ngắn hạn. Lăng Van có hai ngày không dạy đồ đệ, tâm tình khoe khoang đến không được, vì thế ra cửa xem cầm.
Nửa đường, hắn ta đang suy nghĩ quỷ kiến sầu nhà ai ôn như vậy, đẩy cửa sổ xe ra nhìn.
Sau đó, bị ba đứa nhỏ vừa vặn nhìn thấy.
"Sư phụ!"
"Sư phụ!"
"Sư phụt"
Đôi mắt Ba đứa nhỏ sáng ngời.
Lăng Vân: Không không không không không —
"Nương gặp lại, Tư Không gia gia gặp lại! Xa phu bá bá gặp lại!"
Ba đứa nhỏ đứng ở trên đường cái, đặc biệt ngoan vẫy tay từ biệt đoàn người Tô Tiểu Tiểu, sau đó kéo Vệ Hi Nguyệt lên xe ngựa Lăng Vân.
Lăng Vân thật sự muốn chấết:... Tại sao hắn ta lại đi ra khoe khoang?
Trên xe ngựa.
Tư Không Vân đã hỏi chuyện xảy ra ở ngõ nhỏ: "Vừa rồi là chuyện như thế nào? Ngươi đã giao thủ với người ta?"
Không thấy xe ngựa, trên mặt đất có đao gấy, trên vách tường có dấu chân... Vừa thấy chính là dấu vết đánh nhau.
"Ừ, là có một chuyện như vậy."
Nàng vân đạm phong khinh nói.
Thấy nàng lười nói thêm, Tư Không Vân cũng không đánh vỡ lẩu niêu hỏi đến đế.
Dù sao, có hại hẳn là đối phương.
"Cái kia..." Ông ấy do dự một lát, giọng nói như thường hỏi chuyện hoàng cung: "Nghe nói Hoàng Hậu ngã bệnh.”
"Bị người hạ độc." Tô Tiểu Tiểu nói.
Tư Không Vân khẽ nhíu mày: "Người nào làm?”
"Bạch Liên Giáo." Tô Tiểu Tiểu nói: "La hướng về phía công chúa Tĩnh Ninh."
Bạch Liên Giáo muốn dao động khí vận hoàng tộc, nên hạ tay với công chúa Tĩnh Ninh.
Mệnh cách này đã từng phù hộ cho nàng ấy và Hoàng Hậu nhiều năm, cũng ở một khắc này nghênh đón đại giới của nó.
Mọi việc đều là một thanh kiếm hai lưỡi, mệnh cách làm sao không phải?
Dục mang này quan, tất thừa này trọng. Chương 1085. bGạp Lại < Công chúa Tĩnh Ninh có mệnh cách này, là cho dù tương lai ai làm hoàng đế, nàng đều sẽ vẫn luôn ở dưới sự bảo vệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận