Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 1343: Thi Ra La Ngai 3

Chuong 1343: Thi Ra La Ngai 3Chuong 1343: Thi Ra La Ngai 3
Tô Tiểu Tiểu suy tư gì đó.
" Cuối cùng là cữu cữu của ta có chuyện gì không? Các ngươi nói một câu đi!"
"Tần Tô!"
"Ngươi còn không ral Ta sẽ 一一
Cửa mở.
Tiếng kêu gào của Triệu Khang Ninh đột nhiên im bặt.
Nàng ta lạnh lùng liếc nhìn Tô Tiểu Tiểu, lại thấy Vệ Đình cũng ở đây, hơi thu vẻ mặt dữ tợn của mình lại: "Ta có thể đi vào trong không?"
"Không thể." Tô Tiểu Tiểu lạnh lùng từ chối.
Nàng cũng không quen biết gì với Triệu Khang Ninh.
"Ngươi ——" Triệu Khang Ninh tức gần chất.
Tô Tiểu Tiểu nói với hai tử sĩ ở cửa: "Một con ruồi cũng không được để lọt vào."
Triệu Khang Ninh thẹn quá hóa giận: "Ngươi mắng ai là ruồi bọ?"
"Ngươi nói xem?" Tô Tiểu Tiểu không hề quan tâm đến nàng ta, đi trở về sân của mình, bên kia còn có một bệnh nhân nữa kìa.
Vệ Đình đi đến đại sảnh, thông báo tin Hách Liên Nghiệp tạm thời giữ được một mạng cho mọi người biết.
"Lời này là thật sao?" Tâm trạng của công chúa Tây Tấn dao động không thôi.
Những người còn lại cũng không thể tin được.
Chảy nhiều máu như vậy, làm sao có thể sống được?
Đây không phải là vấn đề y thuật có giỏi hay không, nếu không có máu, người sẽ suy kiệt mà chết!
Bọn họ đương nhiên sẽ đoán không được Tô Tiểu Tiểu có cái kho máu trong phòng thuốc, chỉ cảm thấy việc này thật sự quá sức tưởng tượng, chẳng lẽ Tô Tiểu Tiểu là Đại La thần tiên sao?
Vệ Đình hiếm khi khiêm tốn một hồi, nghiêm túc nói: "Trước mắt chỉ mới ổn định thương thế, phải đợi Hách Liên đại tướng quân hoàn toàn tỉnh lại, mới chính thức vượt qua giai đoạn nguy hiểm”
Trong mắt công chúa Tây Tấn hiện lên cái gì đó.
Mọi người: Ồ, thì ra vẫn chưa cứu sống được, bọn họ nói rồi, thương thế nghiêm trọng như vậy, sao có thể sống sót được, bọn họ lại đợi thêm mấy canh giờ nữa, hẳn là sẽ đợi được tin báo tang. Kế tiếp là thời gian chờ đợi dài đằng dang, có người đang đợi Hách Liên Nghiệp tỉnh lại, tựa như công chúa Tây Tấn; Cũng có người đang đợi Hách Liên Nghiệp tắt thở, tựa như Cảnh Tuyên Đế.
Vệ Đình cũng đang chờ, chờ tất cả người nghi ngờ y thuật Khổng Tước mập mạp bị đánh mặt.
Bên kia, tình huống khủng bố cũng không tốt lắm.
Vệ Đình cũng đang chờ, chờ tất cả những người nghi ngờ y thuật của nha đầu mập bị vả mặt.
Bên kia, tình trạng của Quỷ Phố không được tốt lắm.
Hắn ta không bị thương, nhưng mà vẫn luôn hôn mê không tỉnh, giống như trải qua những cơn ác mộng tuần hoàn, quần áo bị mồ hôi lạnh ướt đẫm, đôi môi khô khốc phát ra âm thanh khàn khàn.
"Phụ thân..."
"Nhị đệ...
“Tam đệ.......
"Lục đệ..."
"Điện hạ...'
Vệ Lục Lang đau lòng đến đỏ mắt: "Nhất định là đại ca mơ thấy chuyện ở Toái Bắc Quan..."
Trận chiến ở Toái Bắc Quan đã kết thúc cách đây gân năm năm, bao nhiêu lần nửa đêm mộng hồi, chỉ cân bản thân nhắm mắt lại, là dường như có thể nhìn thấy phụ thân và các ca ca chết thảm ở trước mặt mình.
Ngũ ca cởi áo giáp của hắn ra, chôn người không thể nhúc nhích được là hắn ta dưới thi thể máu chảy thành sông, dùng thân hình bị thương có thể thấy xương của mình che hắn ta lại: "Tiểu Lục... đừng khóc... đừng lên tiếng..."
Đó là câu cuối cùng mà Ngũ ca nói với hắn ta.
Quỷ Phố sốt rất cao, nhưng đút thuốc lại không chịu muốn, Tô Tiểu Tiểu đành phải tiêm cho hắn ta một liều thuốc hạ sốt.
Nàng là đại phu, nàng phải giữ bình tĩnh tuyệt đối.
Nàng dừng một chút, hỏi: "Lục ca, bốn năm trước trong trận chiến Toái Bắc quan, có người thay Thiên tử xuất chinh sao?"
Vệ Lục Lang dần hồi phục lại, không hiểu vì sao Tô Tiểu Tiểu lại đột nhiên hỏi như vậy: "Không có.'
Tô Tiểu Tiểu: "0.
Bạn cần đăng nhập để bình luận