Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2534: Gia Đình Vui Vẻ 1

Chương 2534: Gia Đình Vui Vẻ 1Chương 2534: Gia Đình Vui Vẻ 1
Sắc mặt Cơ phu nhân bị đông cứng: “Ngươi nói trong tay ngươi có thuốc của Quỷ bà bà?”
Chử Phi Phượng cung kính đáp: “Dạ phải.”
Cơ phu nhân hỏi: “Ở đâu ra?”
“Là môn chủ của Hỏa Sát Môn đưa cho. Hôm qua, lúc ta lẻn ra ngoài mua bình hoa, giữa đường đã bị một người truy sát. Hắn ta tự xưng là người của Thiên Ngọc Đường, nhưng ta chưa bao giờ nhìn thấy hẳn ta. Hắn ta đã làm ta bị thương, nhưng may thay, môn chủ của Hỏa Sát Môn đã thấy chuyện bất bình liền ra tay tương trợ. Sau đó, bởi vì vết thương của ta quá nặng nên đã hôn mê bất tỉnh. Sáng nay môn chủ của Hỏa Sát Môn đã bán cho ta một lọ thuốc trị thương. Hôm qua, lúc hắn ta cứu ta chỉ tổn có một trăm lượng, còn hai viên thuốc này lại có giá năm trăm lượng... Quá đắt rồi.”
Chử Phi Phượng đau lòng nói, cẩn thận cầm chặt bình thuốc trong tay.
Cơ phu nhân nghi ngờ hỏi: "Ngươi chắc chắn hắn ta không có lừa gạt ngươi chứ?”
Chử Phi Phượng nói: "Hôm qua có mấy đại môn phái đã tấn công Bách Hoa Cung. Hỏa Sát Môn cũng đã đến hỗ trợ Bách Hoa Cung. Do có khá nhiều đệ tử bị thương nên Bách Hoa Cung đã đến tìm Quỷ bà bà để xin thuốc, cũng đã tặng một ít cho Lục môn chủ."
Cơ phu nhân có biết về mối quan hệ giao thiệp giữa Bách Hoa Cung và Quỷ bà bà.
Bách Hoa Cung có thể xin được thuốc chữa thương, cũng không có gì kỳ quái.
"Ngươi còn mấy viên?"
"Chỉ còn một viên thôi."
"Chỗ của Lục môn chủ thì sao?"
"Không còn, đều cho đệ tử của Hỏa Sát Môn dùng rồi."
Đúng là lãng phí của trời mài
Đó là thuốc của Quỷ bà bà đó!
Mấy tên đệ tử đó cũng xứng đáng dùng sao?
Cơ phu nhân mỉm cười nhìn nàng ta: "Vân Nương, ngươi muốn quay lại bên cạnh ta cũng được. Đến Bách Hoa Cung xin Quỷ bà bà một bình thuốc đi."
Chử Phi Phượng khó xử nói: "Nhưng ta không quen ai trong Bách Hoa Cung cả."
Cơ phu nhân nhẹ nhàng đỡ nàng ta dậy, dịu dàng giúp nàng ta chỉnh lại ống tay áo: "Ngươi quen biết Lục môn chủ mà, muốn bao nhiêu tiền ta cũng sẽ cho ngươi. Sau khi xong việc, ta tuyệt đối sẽ không bạc đãi ngươi đâu."
"Điều này..."
Chử Phi Phượng do dự một chút: "Để ta đi thử xem sao." Cơ phu nhân kéo lấy tay Chu Phi Phượng, dịu dàng vỗ nhẹ lên mu bàn tay của nàng ta: "Ngươi nhìn ngươi này, mới ra ngoài một chuyến đã bị thương nặng như vậy rồi, nhanh về phòng nghỉ ngơi đi, lát nữa ta sẽ cho a hoàn đến phòng hầu hạ ngươi."
Chử Phi Phượng vừa mừng vừa lo nói: 'Không cần đâu phu nhân..."
Cơ phu nhân ôn nhu ngắt lời nàng ta: "Đi đi."
"Dạ." Chử Phi Phượng khom người, nghĩ tới điêu gì đó, đưa lọ thuốc trong tay cho Cơ phu nhân: "Để đường chủ dùng viên thuốc này trước đi."
Cơ phu nhân rất thích sự biết điêu của nàng ta, nhận lấy lọ thuốc và nháy mắt ra hiệu với Đào Chỉ.
Đào Chi miễn cưỡng mang một chiếc hộp tới.
Cơ phu nhân lấy một chiếc trâm cài tóc bằng vàng ngọc lục bảo cài lên đầu Chử Phi Phượng: "Rất hợp với ngươi."
Đào Chi ghen tị nhìn chằm chằm Chử Phi Phượng.
Chử Phi Phượng tựa hồ không để ý tới, tạ ơn Cơ phu nhân rồi lui ra ngoài.
Đào Chi gấp gáp nói: "Phu nhân, nàng ta chắc chắn là mật thám của Bách Hoa Cung. Ngài đừng để bị nàng ta lừa! Viên thuốc này có thể là độc dược đói"
Cơ phu nhân cho nàng ta một ánh mắt cảnh cáo.
Da đầu Đào Chi tê ran, không dám nói thêm gì nữa.
Cơ phu nhân thản nhiên nói: "Nếu nàng ta thật sự là mật thám của Bách Hoa Cung, vậy thì viên thuốc này sẽ không có độc. Vân Sương không thèm dùng biện pháp này đâu; Nếu nàng ta không phải là mật thám, viên thuộc này lại càng không phải là độc dược."
Bạn cần đăng nhập để bình luận