Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 422: Cơn Gian Của Tô Uyên 3

Chương 422: Cơn Gian Của Tô Uyên 3Chương 422: Cơn Gian Của Tô Uyên 3
Trịnh Nghiễm muốn nói ngài vừa mới thoát chết trong đường tơ kẽ tóc, đi đường liên tục sợ là không chịu nổi mà.
Có thể ông ấy nghe hơi thở rối loạn trong buồng xe, lời đã đến miệng cũng dừng lại.
Ông ấy vào phủ khi mới mười ba tuổi, làm gã sai vặt cho thế tử, làm tới bây giờ đã hai mươi năm.
Ông ấy biết rất rõ về thế tử, trừ khi xảy ra chuyện lớn, nếu không cũng không ưu phiền mãnh liệt như vậy.
Hai người đi cả đêm về phủ.
Kéo xe dùng chiến mã tốt nhất, tốc độ nhanh hơn so với xe ngựa bình thường, Tô Mạch nghe thấy người bẩm báo lão gia trở về.
Tô Mạch vội vàng mặc y phục di gặp cha.
"Cha, ngài đi cả đêm để trở về, là đã mời được Phù thái y?"
Phù thái y năm đó giả chết rời khỏi kinh thành, ngay cả Tam điện hạ cũng bị lừa gạt, nếu không phải Trấn Bắc Hầu có quan hệ với Tuệ giác sư thái, sợ là cũng không thể biết được tin tức thật sự vê Phù thái y.
Tô Uyên một tối chưa ngủ, thân thể mệt mỏi, nhưng đôi mắt vẫn tỉnh táo, sáng ngời.
Tô Uyên nói: "Ở đó, Phù thái y... ta đến chậm một bước, ông ấy đã qua đời."
Tô Mạch nói: "Cái gì? Vậy tổ phụ chẳng phải là..."
Tô Uyên xua xua tay: "Con trai Phù thái y đã kế thừa y thuật của ông ấy, tổ phụ con bệnh trước tiên cũng đừng có gấp, ngoài ra ta còn một chuyện cấp bách nói cho con."
Lần trước Cha trịnh trọng như vậy, là chuyện hôn sự giữa hắn cùng tiểu thư Lâm gia.
"Cha."
Tô Uyên đem ngọc bội ra nói chuyện cùng nhi tử.
Tô Mạch khiếp sợ: "Ý của phụ thân là... Tần Triệt hắn..."
Tô Uyên nói: Hien tại khó mà nói được.'
Chuyện này quá lớn.
Lớn đến mức bản thân Tô Uyên cũng không dám tin.
Nếu như ngọc bội mà Tần Triệt mang đến nhận thân, thật sự là miếng ngọc bội của lão Tô gia bán đi kia, thì chuyện này có mờ ám.
Nói một cách công bằng, ông ta cũng không muốn nghi ngờ Tần Triệt, nhưng vì dung mạo Tô Thừa cùng cô cô giống nhau quá mức, trên người tiểu nha đầu kia cũng có mấy phần bóng dáng cô cô lúc còn trẻ. Còn có khi ở Tiểu Tô gia, đáy lòng ông ta nổi lên sự thân cận như có như không.
"Sinh thân của Tô Thừa cũng là ngày hai mươi chín tháng một. .
Quá nhiều sự trùng hợp.
Tô Mạch hoài nghỉ nói: "Nhưng mà, nếu như ông ấy mới là... Vì sao đổi tên thành Tô Thừa?”
Tô Uyên lắc đầu: "Không rõ, chuyện trước sáu tuổi, ông ta không nhớ nhiều. Nhưng mà Mạch Nhi, lân đầu tiên ta nhìn thấy nha đầu kia đã nghĩ tới cô cô, ta thấy Tô Thừa, lại..."
Ý thức được lời nói của bản thân quá mức chắc chắn, Tô Uyên nhắm hai mắt lại, bình ổn lại chút ưu tư.
Tô Mạch trầm ngâm nói: "Cha, thứ lỗi cho con nói thẳng, trong này có thể có cái gì hay không..."
Tô Uyên nói: "Ý con là âm mưu sao?"
Tô Mạch không phủ nhận: "Sự việc quan trọng, Cha, chúng ta phải thận trọng."
Đây không chỉ là chuyện Tô gia, mà còn quan hệ đến toàn bộ Tần gia.
Tô Uyên suy nghĩ một chút, nói: "Suy nghĩ của con có đạo lý... Đã vậy, con lập tức dùng bồ câu đưa tin, đem việc này bẩm báo cho tổ phụ con."
Tô Mạch nói: "Cha, chúng ta không cần điều tra thêm một chút sao, tra xong sau đó mới báo cho tổ phụ biết?"
Thái độ của Tô Uyên rất kiên quyết: "Trước tiên bẩm báo cho tổ phụ con, con muốn tra cũng có thể phái người đi thăm dò."
Tô Mạch đáp ứng: "Vâng, chal
So với sự kích động của Tô Uyên, bọn tiểu Tô gia tỏ ra hờ hững hơn nhiều, toàn gia không tim không phổi, không có gì là quan trọng, cơm ăn mới là đáng quan tâm nhất.
"Khuê nữ, tối nay ăn gì?" Tô Thừa hỏi.
Tô Tiểu Tiểu chọn một miếng thịt ba chỉ béo ngậy: "Thịt ba chỉ nướng rìu !"
Tô Thừa nuốt một ngụm nước miếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận