Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2550: Giải Cứu La Sát. 2

Chương 2550: Giải Cứu La Sát. 2Chương 2550: Giải Cứu La Sát. 2
Vệ Tư nhét viên thuốc vào miệng hắn ta, rút kiếm thanh phong chặt đứt dây sắt và xiêng xích trên người hắn ta ra.
Cả người hắn ta ngã xuống.
Vệ Tư nhanh chóng đỡ hắn ta.
Ngay lúc Vệ Tư định mang hắn rời đi, Trữ Như Phong lại trở lại.
Hắn ta lén đi lấy đồ ăn cho Tô Huyên, không đi cửa chính, là đi cửa sau, bởi vậy không gặp phải ba người Vệ Đình.
Hắn ta thấy cửa đá mở, còn tưởng Lục sư huynh lại đến tra tấn Tô Huyên, cuống quýt chạy vào: 'Lục sư huynh, không được... Ngươi là ai?"
Mâu quang Vệ Tư chợt lạnh, phất tay áo, dùng nội lực nhẹ nhàng đặt Tô Huyên trên mặt đất.
Thẳng người dậy, đi đến trước mặt Trữ Như Phong.
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, Trữ Như Phong căn bản không kịp phản ứng thì đã bị Vệ Tư nắm cổ ném vào vách tường.
Bichl
Thức an trong tay hắn ta rơi xuống, bánh bao và cháo bên trong rơi vãi trên sàn.
Tô Huyên dùng hết khí lực nói: "Đừng giết hắn..."
Động tác vặn cổ của Vệ Tư dừng lại.
Vệ Đình nghe thấy động tĩnh, lập tức chạy đến.
Trữ Như Phong nhìn Vệ Tư, lại nhìn Vệ Đình, cảnh giác hỏi: "Các ngươi là ai?"
Vệ Đình nhìn về phía Tô Huyên.
Tô Huyên suy yếu nói: "Đánh ngất hắn đi."
Vệ Tư nắm tay, đánh vào đầu Trữ Như Phong một cái, ngất.
"Hắn là ai vậy?"
"Bát sư huynh của ta."
Vệ Đình thấy đồ ăn nóng hổi trên mặt đất.
Tất ả đều là thức ăn nuôi bệnh, lại đi cửa sau tới, trong lòng hiểu được Bát sư huynh này đối xử với Tô Huyên cũng không tệ lắm.
Sở dĩ đánh ngất hắn là không muốn làm hắn liên lụy.
Vệ Tư nói: "Lục ca ngươi ở địa lao phía đông, ta đi tìm hắn, các ngươi mang Huyên nhi rời đi trước đi."
Vệ Đình nói: "Phụ thân, người mang Tô Huyên đi đi, khinh công người rất tốt, dẫn người đi nhanh hơn, ta dịch dung thành Bát sư huynh của Tô Huyên đến địa lao phía đông tìm Lục ca đi."
Địa lao phía Đông giam giữ nhiều người, cho dù có thể giấu được cai ngục thì cũng không thể lừa được phạm nhân bên trong.
Lấy thân phận Bát sư huynh quang minh chính đại đi vào, là biện pháp ổn thỏa nhất hiện tại.
Tại thời điểm mấu chốt Vệ Tư không chân chừ.
Ông ấy trịnh trọng nhìn về con mình: "Phải hết sức cẩn thận."
"Con biết rồi, phụ thân!"
Vệ Đình lột xiêm y của Bát sư huynh ra, cũng lột y phục của Tô Huyên. Để bát sư huynh mặc xiêm y của Tô Huyên, cột người lên giá, để đầu tóc của hắn ta rũ xuống che khuất mặt.
Bằng cách này, họ không chỉ có thể che giấu sự thật trong thời gian ngắn ngủi mà còn giải thích lý do vì sao không giết chết Bát sư huynh mà chỉ đánh hôn mê hắn.
Bởi vì trạng thái tử vong và ngất không giống nhau.
"Như vậy thì Bát sư huynh của ngươi hẳn là có thể hoàn toàn trong sạch rồi."
Vệ Đình lấy ngoại bào của mình cho Tô Huyên mặc vào, còn mình thì thay xiêm y đệ tử liên minh sát thủ của Bát sư huynh.
Vệ Tư mang theo Tô Huyên và Cảnh Dịch, Thánh Nữ từ cửa sau tử lao.
Vệ Đình sau khi dịch dung xong cũng đi từ cửa sau.
Liệp Ưng nghe thấy tiếng bước chân đang rời xa, lập tức ngừng giả vờ yếu ớt, vỗ cánh một cái rồi hông hộc bỏ đi!
Hai đệ tử: "Ai da! sao lại bay được rồi?"
Vệ Đình nhìn bản đồ, biết đường di thế nào.
Hắn nghênh ngang đi vào địa lao phía đông.
Đệ tử canh gác nhìn thấy hắn, vẻ mặt vui mừng: "Trữ sư huynh!"
Bát sư huynh là đệ tử thân truyền của minh chủ, đệ tử còn lại cũng không có tư cách này.
Vệ Đình giả vờ ậm ừ một tiếng rồi đi thẳng vào địa lao.
Bên trong quả thật giam giữ không ít phạm nhân, phần lớn là đệ tử bị phạt, có thể thấy được môn quy của liên minh sát thủ có bao nhiêu đáng sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận