Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2498: Ba Tiểu Ho Cung Chiều Muội Muội 2

Chương 2498: Ba Tiểu Ho Cung Chiều Muội Muội 2Chương 2498: Ba Tiểu Ho Cung Chiều Muội Muội 2
"Đại tẩu, Vân Sương võ công cao cường quả thật có thể bất phân thắng bại cùng với đại ca muội."
Cơ phu nhân cười nói: "Muội là muội muội ruột của đại ca muội, đương nhiên sẽ bênh vực đại ca muội rồi"
Cơ Minh Lâu quát: "Đủ rồi! Như Nhi mới sinh con xong, nàng đừng khiến muội ấy ngột ngạt nữa"
Cơ Uyển Như không muốn nhúng tay vào chuyện giữa đại ca và đại tẩu, nghiêm mặt nói: "Đại ca, đại tẩu, chỉ sợ nông trang xảy ra hỏa hoạn cũng là do người của Bách Hoa cung phóng hỏa, hai người nghĩ lại xem, những ngày gần đây có ai để lộ ra tin tức gì không?"
Cơ phu nhân nhớ lại nói: "Mấy ngày trước Vân Sương xác thực đã tới Thiên Ngọc Đường, còn khám xét sân của ta nữa, nói là truy bắt thích khách, nhưng cuối cùng cũng không tìm thấy người”
Cơ Uyển Như nói: "Đại tẩu, tỷ đi kiểm tra người bên cạnh đi, nhất định có mật thám của Bách Hoa cung."
Cơ phu nhân cau mày: "Tỷ biết rồi."
Cơ Minh Lâu nhìn muội muội, sau đó nói với Cơ phu nhân: "Hình như đứa nhỏ khóc rồi, nàng đi xem thử đi."
Đúng là đứa nhỏ đang khóc, Cơ phu nhân đi ra.
"Ngươi cũng ra ngoài đi.'
Cơ Minh Lâu nói với Thái Liên.
Thái Liên cúi người lui ra.
Trong phòng chỉ còn lại huynh muội hai người.
Cơ Minh Lâu hỏi: "Nói cho huynh biết đi, chuyện gì đã xảy ra?"
Cơ Uyển Như có chút do dự, thấp giọng nói về việc trao đổi hài tử.
Trong mắt Cơ Minh Lâu hiện lên một tia khiếp sợ, hắn ta trâm ngâm một lát rồi nói: "Cho nên... đứa bé Vân Sương đang ôm trong lòng chính là con gái của muội."
Vừa nghe hài tử bị Vân Sương ôm, lòng Cơ Uyển Như thắt lại: " Nàng ta muốn làm cái gì?"
Cơ Minh Lâu nói: 'Muội đừng sốt ruột, nàng ấy rất yêu thương hài tử, sẽ không tổn thương con muội đâu."
Tần đại phu là y nữ của Quỷ bà bà, Vân Sương có điều cần câu xin Qủy bà bà, vì vậy cho nàng ta mặt mũi mà đối xử tử tế với người của nàng ta cũng là điều hợp lý.
Thế nhưng Cơ Uyển Như vẫn lo lắng. Đối với cái chết của Van Tịch năm đó, Vân Sương vẫn rất ghi hận nàng ta, nếu phát hiện ra đứa nhỏ của Tần đại phu là cốt nhục của nàng ta, chắc chắn sẽ giết đứa nhỏ cho hả giận.
"Đại ca, đừng để Vân Sương lại gần đứa nhỏ!"
Cơ Minh Lâu nói: "Vân Sương sẽ không khó xử một đứa trẻ vô tội đâu."
"Đại cal Cơ Uyển Như đột nhiên trở nên hết sức kích động, bất chấp tình trạng suy nhược Sau sinh.
Vừa rồi nàng ta còn bênh vực cho đại ca, cố gắng hết sức để tránh xa mối quan hệ giữa anh và Vân Sương, thế nhưng bây giờ nàng ta lại bắt đầu cảm thấy hối hận.
Tẩu tử mỉa mai cũng đúng, đại ca quả nhiên có tình cảm với Vân Sương.
"Đại ca, huynh trách muội có đúng không?”
Cơ Minh Lâu kỳ quái nhìn nàng ta, không hiểu vì sao nàng ta lại nói vậy.
Cơ Uyển Như cười nhạt nói: "Neu không phải năm đó muội nhất quyết muốn ga cho thành chủ, khiến cho Thiên Vũ Đường cùng Bách Hoa cung xảy ra bất hòa, đại ca có lẽ đã kết làm phu thê với Vân Sương từ lâu rồi."
Cơ Minh Lâu phủ nhận: "Không thể nào."
Cơ Uyển Như tự giêu: "bai ca đừng gạt muội, năm đó muội đã thấy bức thư của huynh rồi. Đại ca định bỏ trốn cùng Vân Sương, nhưng bởi vì chuyện của muội mà Vân Sương mới cùng huynh ân đoạn nghĩa tuyệt. Kỳ thật trong lòng nàng ta, đại ca không cả quan trọng bằng tỷ tỷ nàng ta, nếu không vì sao lại quyết tuyệt như thết"
Cơ Minh Lâu thở dài: "Muội hiểu lầm rồi, nàng ấy chưa từng có ý nghĩ gì đối với huynh."
Cơ Uyển Như bình tĩnh nhìn vào mắt hắn ta: "Đại ca thì sao? Đại ca không có tình cảm gì với nàng ta sao? Nếu một ngày nàng ta đến giết muội, đại ca sẽ giúp nàng ta hay là muội?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận