Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 601: Phan Sat Thanh Cong 3

Chuong 601: Phan Sat Thanh Cong 3Chuong 601: Phan Sat Thanh Cong 3
Cảnh Tuyên Đế hơi nhíu mày, nói với tổ tôn hai người kia: "Các ngươi ngẩng đầu lên."
Tô lão gia tử cùng Tô Đại Lang rung rẩy ngẩng đầu lên, trong mắt tràn đầy hoảng sợ.
Con ngươi Cảnh Tuyên Đế nhíu lại: "Cac ngươi đang nói dối!"
Hai người cả người run lên!
Cảnh Tuyên Đế lạnh lùng nói: "Người đâu, kéo bọn họ xuống dưới, đánh một trăm gậy, đánh đến khi nào bọn họ nói thật mới thôi!"
Bốn tên thái giám to lớn hữu lực lập tức tiến vào, không nói hai lời lôi tổ tôn hai người bọn họ ra bên ngoài.
Tô lão gia tử kêu lên thất thanh: "Be hạ tha mạng 一Be hạ tha mạng — Thảo dân cũng là bị ép mà thôi —"
Cảnh Tuyên Đế thản nhiên nâng tay lên.
Bọn thái giám thả người ra.
Tô lão gia tử ngã xuống đất, cả người sợ run bần bật: "Thảo dân... Thảo dân là bị bức ép ... Những lời đó... Là có người... Uy hiếp thảo dân nói ra... Sáng nay thảo dân vừa rời khỏi phủ Trấn Bắc Hầu... Muốn tìm một đoàn xe của thương nhân rẻ tiền một chút để trở về Thanh Châu... Ai ngờ đã bị người bắt đi rồi..."
"Người nọ cho thảo dân một đống ngân lượng, dạy thảo dân nói ... nói ra những lời kia ... còn uy hiếp thảo dân ... nếu không thuận theo hắn ta ... sẽ khiến cho thảo dân cùng tôn tử ... chết ở kinh thành...'
Cảnh Tuyên Đế hồ nghi nói: "Vậy mà lại có chuyện này?”
Tô Đại Lang cũng không biết lấy gan ở đâu ra, vội nói: "Be Hal Lời của gia gia ta nói toàn bộ đều là sự thật!"
Sắc mặt Nhàn phi thay đổi.
Tần Giang làm ăn cái kiểu gì không biết?
Hai tên nông dân cũng không xử lý tốt được sao?
Nhanh như vậy đã bạo lộ nguyên hình rồi!
Cảnh Tuyên Đế lại nói: "Vậy Vệ tiểu lang quân kia, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?"
Tô lão gia tử toát mồ hôi lạnh nói: "Hắn ... Hắn là nữ tế ở rể được Tô Thừa nhặt về, điểm này, thảo dân không có nói dối... Chỉ là trước đây hắn chưa bao giờ tới thôn... cũng chưa bao giờ hỏi thăm về tiểu Tô gia..."
Cảnh Tuyên Đế chỉ về phía Vệ Đình: "Ngươi ngẩng đầu lên nhìn xem, có nhận ra hắn không?”
Lông này của Nhàn phi lại lần nữa giãn ra. Đúng vậy, cho du không thể vu oan cho Vệ Đình có ý tiếp cận Tần gia, ít nhất cũng có thể chứng minh được là Vệ Đình từng xuất hiện ở Thanh Châu.
Vậy thì Vệ Đình chính là phạm tội khi quân!
"Không biết."
Tô lão gia tử nói.
Thân mình của Nhàn phi thoáng lung lay: "Ngươi nói cái gì? Ngươi không biết hắn ta? Ngươi phải nhìn cho rõ ràng vào!"
Tô lão gia tử ngơ ngác nói: "Nhìn, nhìn rõ ràng rồi mà... quả thật là không biết."
Nhàn phi nghiêm mặt nói: "Hắn ta chính là Vệ Đình! Chính là cái tên Vệ tiểu lang quân kia trong thôn các ngươi!"
Tô lão gia tử nhìn Vệ Đình rồi trực tiếp lắc đầu: "Không đúng, hắn không phải, Vệ tiểu lang quân không có dáng vẻ như thế này!"
Nhàn phi chỉ thẳng vào mũi Tô lão gia tử nói: "Ngươi nói dối!"
Tô lão gia tử vẻ mặt oan uổng: "Ta không nói dối!"
Vệ Đình ý vị thâm tường liếc mắt nhìn Tô lão gia tử một cái.
Tô lão gia tử quỳ trên mặt đất, lại nhìn về phía Cảnh Tuyên Đế đang ngồi trên long ỷ: "Be Hại Ta không nói dối! Ta thật sự không biết hắn!"
Cảnh Tuyên Đế lâm vào trâm tư.
Bỗng nhiên, nghĩ tới điêu gì đó, hắn lại nghi ngờ hỏi: "Đợi đã, tram nghe nói Tô Đại Nha có ba người nhi tử, nếu như cuối năm ngoái nàng mới thành tân, thì nhi tử chui từ đâu ra?"
Vệ Đình lại nhìn về phía Tô lão gia tử.
Tô lão gia tử nói: "Ngài là nói bọn nhóc Đại Hổ sao? Bọn chúng không phải là tiểu Tô gia thân sinh, mà là đứa nhỏ Tô Thừa ôm từ ngoài về, nuôi dưỡng dưới danh nghĩa của Tô Đại Nha cùng Vệ tiểu lang quân. Nếu như ngài không tin, có thể phái người tới thôn để tra hỏi, các hương thân đều biết mà!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận