Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 2098: Lan Dau Tien Gap Nam Cuong Vuong 1

Chuong 2098: Lan Dau Tien Gap Nam Cuong Vuong 1Chuong 2098: Lan Dau Tien Gap Nam Cuong Vuong 1
Lý Uyển sắc thuốc cho Vệ Thanh xong di ra, nói với Vệ Thanh: “Tiểu Thất làm sao thế?”
Vệ Thanh nhận chén thuốc: “Tiểu Tiểu vào cung một mình nên hắn không yên tâm.”
Vệ Tư nhìn trời, trâm tư một lát.
Đột nhiên ông ấy nâng chân lên đá vào ván cửal
Ván cửa rơi xuống đất phát ra tiếng “ầm”, khiến Lý Uyển giật mình hoảng sợi
Không đợi nàng ấy phản ứng, Vệ Tư đã nhảy vào sân, nắm lấy Vệ Đình, thi triển Khinh Công phi về phía Nam Cương Vương cung!
Cha Vệ muốn cho nổ Vương cung!
Trên đường tiến cung, Tô Tiểu Tiểu cố gắng giảm bớt cảm giác tôn tại của mình, lặng lẽ ngồi ở bên cạnh Doãn Tiểu Điệp.
Tiểu công chúa nhỏ hơn Doãn Tiểu Điệp hai tuổi, đang ở độ tuổi tò mò về mọi thứ.
Cô bé vẫn chú ý tới Tô Tiểu Tiểu.
"Tiểu Điệp, nàng là ai?"
"Công chúa, bây giờ ngài nên gọi ta Thánh Nữ." Doãn Tiểu Điệp sửa lại.
Tiểu công chúa nghe lời nói: "Được rồi, Thánh Nữ, nàng là ai?"
Doãn Tiểu Điệp nói: "Nàng tên là Diệp Tuệ, là đệ tử mới của điện Thánh Nữ, công chúa, hôm qua ngài vừa gặp nàng mà.
Hôm qua Doãn Tiểu Điệp mang theo Diệp Tuệ vào cung bắt mạch cho Nam Cương Vương.
"Nhưng nàng không phải là người hôm qua." Tiểu công chúa nghiêm túc mà nói.
Trong lòng Doãn Tiểu Điệp lộp bộp.
Tô Tiểu Tiểu mỉm cười đưa tay ra: "Công chúa nói không sai, người hôm qua là phàm nhân Diệp Tuệ, còn hôm nay là Tiên nữ Diệp Tuệ, nếu ngài không tin thì nhìn lại thử xem."
Vừa nói nàng vừa lật ngón tay, lòng bàn tay có một bông hoa xinh đẹp bằng lụa màu đỏ.
Tiểu công chúa kinh ngạc mà mở to con mắt: "Oal"
Tô Tiểu Tiểu lật tay lại, lại xuất hiện thêm một bông hoa màu bằng lụa màu vàng.
Một bông rồi lại một bông, tổng cộng có bảy bông hoa.
“Tặng cho công chúa điện hạ."
Nàng mỉm cười nói.
Tiểu công chúa võ tay trầm trô khen, nhận lấy bảy bông hoa bằng lùa: "Ta thích tiên nữ Diệp Tuệt" Doãn Tiểu Điệp thở phào một hơi.
Cô bé này là máy X quang à, trông bình thường ai ngờ lại nhận người chính xác như vậy.
May mà Trình Tô biết làm ảo thuật.
Bằng cách này, dù tiểu công chúa có nói với mọi người là Diệp Tuệ hôm nay không phải là Diệp Tuệ hôm qua thì người khác cũng chỉ cho rằng Diệp Tuệ đang đóng vai tiên nữ làm ảo thuật.
Khi cô bé còn nhỏ, cha cô bé cũng thường chới với cô bé trò này.
Đương nhiên, cha của cô bé không đóng giả tiên nữ.
Trong tẩm cung của tiểu công chúa tràn ngập các loại hoa xinh đẹp, nếu so sánh thì bảy bông hoa lụa này đúng là tâm thường.
Nhưng nó do tiên nữ biến ra.
Vì thế công cháu rất thích chúng, thích đến không muốn buông tay.
Tô Tiểu Tiểu lại biến ra một bông hoa đưa cho Doãn Tiểu Điệp: "Ngươi cũng có."
Doãn Tiểu Điệp chớp mắt, nghiêm trang nói: "Ta không chơi cái đấy, trẻ con lắm!"
Dù nói vậy nhưng cô bé vẫn giả vờ bất đắc dĩ nhận lấy, cẩn thận bỏ vào trong tay áo của mình.
Còn xắn tay áp lên đê tránh đè bẹp bông hoa.
Tô Tiểu Tiểu muốn véo mặt cô bé nhưng có tiểu công chúa ở đây nên nàng nhịn xuống.
Đoàn người đi vào cung.
Xe ngựa của Tam vương tử ở phía trước.
Hắn xuống xe ngừa rồi đi đến ôm tiểu công chúa xuống xe ngựa.
Tiểu công chua xua tay từ chối: "Ta không cần tam ca bế, ta muốn được tiên nữ ôm!"
Tam vương tử khó hiểu.
Tô Tiểu Tiểu xuống xe ngựa rồi bế tiểu công chúa xuống.
Tiểu công chúa lớn bằng Vệ Hi Nguyệt, đang ở độ tuổi ngây thơ hồn nhiên, khi không gây rắc rối thì khá đáng yêu.
Ánh mắt của Tam công tử dừng trên khuôn mặt thanh tú của Tô Tiểu Tiểu.
Không hiểu sao hắn bị đôi mắt xinh đẹp của Tô Tiểu Tiểu thu hút.
Cảm thấy gương mặt này không xứng với đôi mắt câu hồn nhiếp phách kia.
“Tam ca, tam cal"
Bạn cần đăng nhập để bình luận