Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2434: Mẫu Tử Đoàn Tụ 2

Chương 2434: Mẫu Tử Đoàn Tụ 2Chương 2434: Mẫu Tử Đoàn Tụ 2
Cung chủ nhìn thiếu nữ và cặp song sinh đang run ray trong mưa, chế giêu nói: "Để chúng bị ướt là ta không thương chúng sao? Chẳng lẽ không phải là ngươi làm mẹ đã chọn một ngày trời mưa, lợi dụng chúng để bày mưu tính kế sao?
"Để ta giữ chúng lại thì được, ngươi cút ra ngoài!
"Nhưng mà, ta là người từ nhỏ đã đánh cả con trai ruột, ta ít nhiều cũng không biết cách chăm sóc trẻ con, có bị thương thì đừng trách ta không báo trước với ngươi."
Nụ cười trên môi Vân Tuyết dần biến mất.
Cung chủ đứng dậy, lạnh lùng liếc bà ta một cái: "Còn ngây ra đó làm gì? Chờ ta đuổi ngươi ra ngoài sao? Đến lúc đó đừng nói ta không nể mặt con cái trước mặt ngươi. Ngươi muốn làm điều ác, ta không làm cùng!"
Nói xong, cung chủ hất tay áo, không ngoảnh đầu lại rời đi.
Vân Tuyết nhìn bóng lưng cung chủ dần dần chìm vào màn mưa, đáy mắt thoáng qua một tia nguy hiểm.
"Vị trí cung chủ vốn là của ta, Vân Sương ngươi chờ đấy, ta xem ngươi còn có thể đắc ý được bao lâu!
Cung chủ đi được nửa đường, Linh Âm vội vàng chạy đến, bẩm báo chuyện xảy ra ở cổng.
Cung chủ vô cùng kinh ngạc: "Ngươi nói cái gì? Mẹ của Đại Hổ Nhị Hổ Tiểu Hổ đến rồi? Trong bụng còn mang theo một đứa nữa?”
"Vâng!"
Linh Âm trịnh trọng gật đầu!
Thêm một người nữa... Người của cung chủ sắp bay mất rồi, lập tức nói: "Ngươi ngây ra đó làm gì! Còn không mau đi mời người ta vào! Kiệu kiệu! Đừng để bị ướt!"
Linh Âm vội nói: "Vâng! Cung chủ!"
"Cái gì đó, ta cũng đi!"
Cung chủ đi được vài bước, cúi đầu nhìn bộ váy và đôi giày lấm lem bùn đất của mình, lại sờ SỜ mái tóc quá đơn giản trên đầu.
Có vẻ như gặp con dâu như vậy là quá tệ.
"Khụ khụ! Ta đi thay quần áo trước!"
"Cung chủ."
Linh Âm gọi bà ấy lại.
Cung chủ trừng mắt nhìn nàng ta: "Sao thế?"
Cung chủ hơi sốt ruột, mưa lớn như vậy, bà ấy sợ làm ướt bốn mẹ con họ. Linh Âm hỏi: "Mời người đến chỗ thiếu cung chủ không?"
Cung chủ quá kích động, đầu óc hơi loạn: "... Đưa đến chỗ nó cũng được! Một lát nữa ta tự qual"
Vân Tuyết nhìn cung chủ chạy như bay về phía sau, nghi ngờ lẩm bẩm: "Vội vàng như vậy, có ai đốt Mẫu Đơn Các không? Hừ, như vậy thì tốt rồi."
Tô Tiểu Tiểu dẫn theo ba đứa trẻ trở về lâu mát tránh mưa.
Bốn mẹ con còn chưa kịp nói được hai câu, Linh Âm và một số nam đệ tử khiêng kiệu đã đến.
"Là Linh Âm tỷ.' Đại Hổ giới thiệu với Tô Tiểu Tiểu.
Linh Âm cung kính hành lễ: "Thiếu phu nhân, mời ba vị tiểu công tử lên kiệu!"
Tô Tiểu Tiểu sửng sốt.
"Thân thể của người không tiện, Linh Âm đắc tội rồi."
Linh Âm bất ngờ bế Tô Tiểu Tiểu lên, nhẹ nhàng đặt vào kiệu.
Tô Tiểu Tiểu vô cùng thắc mắc.
Đây là người của Bách Hoa Cung sao?
Sao nàng lại trở thành thiếu phu nhân của Bách Hoa Cung?
"Cái đó-'
Nàng còn chưa kịp mở miệng, Đại Hổ đã bị nhét vào.
Ngay sau đó, Nhị Hổ cũng bị nhét vào.
Cuối cùng là Tiểu Hổ ngơ ngác.
Kiệu chỉ to như vậy, Hạnh Nhi không ngồi được nữa.
Linh Âm cũng rất khách sáo với nha hoàn bên cạnh thiếu phu nhân: "Vị tỷ tỷ này, ngươi có thể đi được không? Hay là ngươi đợi ở đây một lát, ta đưa thiếu phu nhân xong, sẽ quay lại đón ngươi!"
"À, không cần không cần, ta đi được."
Hạnh Nhi hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra, chuyện gì đã xảy ra vậy?
Sao lại giống như bị bắt cóc, lại giống như không bị bắt cóc vậy?
Linh Âm dẫn đường phía trước, trên mặt cười tươi như hoa, còn đâu dáng vẻ lạnh lùng của tâm phúc cung chủ.
Vân Tuyết dẫn theo ba đứa con của mình đi từ con đường nhỏ gần đó, thấy cảnh này không khỏi thắc mắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận