Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 203: Chuyển Biến 1

Chương 203: Chuyển Biến 1Chương 203: Chuyển Biến 1
Nàng và Lão Tô gia không hề thân thiết với nhau, người ta sẽ tin nàng mới là lạ.
Hơn nữa Tô Ngọc Nương còn là ga đến "gia đình giàu có”, tính tình kiêu ngạo, không cần nhắc đến Tô Cẩm Nương ở trung gian ——
Nhưng có một số lời, trong lòng Tô Tiểu Tiểu hiểu rõ, lại không thể nói ra khỏi miệng, phải để Lý Chính tự vấp phải trắc trở
Nếu không rõ ràng là nàng lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử.
Nàng có thể làm cường hào, nhưng nàng không lấy đó để làm đá kê chân cho thanh danh của Lão Tô gial
Sau đó vẫn còn một canh.
Trong gian nhà chính, Lý Chính và Tô lão gia tử ngồi đó mặt đối mặt.
Đại khái là lo lắng cho tôn nữ Tô Ngọc Nương, sắc mặt của Tô lão gia tử mệt mỏi rã rời.
Tại sao Lão Tô gia rất có uy danh trong thôn, chính là ba mươi năm trước, Thanh Châu từng trải qua một nạn đói lớn, rất nhiều nạn dân không có cơm ăn, người chết đói ở khắp nơi, thậm chí còn tương truyền nhiều nơi từng dị tử nhi thực (lấy con cái để đổi lấy đồ ăn).
Thôn Hạnh Hoa cũng gặp nạn, là cha của Tô lão gia tử lên trên trấn thế chấp ngọc bội gia truyền của Lão Tô gia, mua lương thực với giá cao để tiếp tế cho tất cả hương thân trong thôn, nên mọi người mới không chết vì đói.
Sau này cha của Tô lão gia tử qua đời, cả thôn đều để tang.
Không hề nói khoa trương chút nào, nếu như không có cha của Tô lão gia tử, thì không có hương thân bọn họ trong cái thôn này như bây giờ.
Bởi vì tâng quan hệ này, cho dù bản thân là Lý Chính, cho dù cùng thế hệ với Tô lão gia tử, hắn ta cũng vô cùng kính trọng đối phương.
Lại thêm cả số tuổi, hắn ta cũng quả thực nhỏ hơn Tô lão gia tử gân mười tuổi.
Hắn ta tận tình khuyên bảo nói: "Đại Nha từng học qua với lang trung trên trấn, kỹ năng rất lợi hại đó! Đêm qua Xuyên Tử nương hắn chính là Đại Nha đỡ đẻ cho đó! Mẫu tử bình an!"
Tô lão gia tử nói: "Ta nghe nói, Vệ tiểu lang quân cũng đã viết một bộ câu đối cho Lý Chính, ở ngay trên cửa nhà của Lý Chính, Lý Chính đây là đang coi thường Trần tú tài sao?"
Lý Chính nghe vậy có chút hoang mang, sao lại nói đến chuyện câu đối rồi? Không phải đang nói vê chuyện chữa bệnh cho Ngọc Nương sao?
Lý Chính rất nhanh đã tỉnh táo lại.
Câu đối của Trần tú tài là nể mặt của Lão Tô gia mà đưa tới, hắn ta treo Vệ Đình viết, chẳng khác nào là vứt hết thể diện của Lão Tô gia. Hắn thật sự không suy nghĩ nhiều như vậy, là bà nương của hắn ta cảm thấy Trần tú tài và Hoàng thị gây náo loạn ở Tiểu Tô gia quá khó coi, xui xẻo, không muốn dán cái Trần tú tài viết, không liên quan gì đến Lão Tô gia.
Lý Chính thấp giọng thở dài nói: "Tô đại ca, ngươi cho rằng ta nhận được lợi ích của Đại Nha, nên mới đến nói giúp cho Đại Nha sao? Đại Nha chữa bệnh cho Ngọc Nương, người được lợi là Ngọc Nương, không phải là Đại Nha."
Tô lão gia tử hừ lạnh nói: "Nàng ấy chữa bệnh cho Ngọc Nương, sau này thập lý bát hương, có ai bị đau đầu nhức óc mà không tìm nàng ấy?"
Lý Chính biết Tô lão gia tử là một người lương thiện, từ trong xương cốt đã ghét cay ghét đắng, rất xem thường việc qua lại với cường hào như cả nhà Tô Thừa đó.
"Đại Nha không phải loại người như thế." Lý Chính nói: "Nàng ấy hiểu chuyện hơn rồi, vừa làm ăn, vừa học kĩ năng với người khác, thật sự thay đổi rất nhiều, ngươi tin ta đi, cứ để Đại Nha qua đây xem thử cho Ngọc Nương."
"Ta mới không thèm để cho đồ béo đó chữa bệnh cho tai"
Trong phòng truyên đến âm thanh thở hổn hển của Tô Ngọc Nương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận