Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2059: Sự Bảo Hộ Của La Sát 1

Chương 2059: Sự Bảo Hộ Của La Sát 1Chương 2059: Sự Bảo Hộ Của La Sát 1
Mi Cơ nghiến răng: "Ta nói là ông ta trúng độc!"
Tô Ly sửng sốt.
Một tay Vệ Tư hất Tô Ly ra, vươn người nhảy lên nóc nhà.
“Mi Cơ, ngươi chăm sóc công chúal”
Tô Ly thi triển khinh công đuổi theo.
Tô Ly rất nghịch ngợm, là người duy nhất trong nhà luôn bị đánh. Võ công của hắn ta không mạnh bằng hai ca ca nhưng ít nhất khinh công khá tốt, nếu không thì hắn ta đã bị đánh chết từ lâu rồi.
Nhưng dù vậy thì hắn ta đuổi theo Vệ Tư vẫn rất tốn sức và khó khăn.
"Cha, cha đợi con một chút với!"
"Cha không cần con nữa sao?"
"Con là tiểu nhi tử mà cha yêu thương nhất này!"
Bước chân của Vệ Tư không dừng lại.
Khuôn mặt Tô Ly đen lại: Vệ Đình, ngươi nhìn xem, ngươi không được tích sự gì cả.
Ngay khi Tô Ly đang chuẩn bị đuổi kịp thì Vệ Tư lại đột nhiên dừng lại.
Giống như một tác phẩm điêu khắc, đứng một phía trên nóc nhà.
Tô Ly đi đến phía sau ông ấy, hơi khom người, hai tay chống đầu gối và thở hổn hển: "Con nói cha này... Đã khuya lắm rồi... Chúng ta đừng chạy nữa được không? Cha không đi ngủ đi... mà lại mộng du là sao thế?"
Sống ở hẻm Trường Lưu được mấy ngày, đương nhiên Tô Ly biết bệnh mộng du của Vệ Tư.
Nghe nói là trước đây ông ấy không bị bệnh này.
Đó có lẽ là một tác dụng phụ sau khi uống thuốc ở điện Thánh nữ.
Vệ Tư không nói chuyện.
Sau khi Tô Ly lấy lại bình tĩnh , nói với Vệ Tư: "Chúng ta quay về được không?”
Không đợi Vệ Tư trả lời, Tô Ly đột nhiên nhận thấy một luồng khí tức cực kỳ hiểm vọt đến từ bốn phương tám hướng.
Đúng như dự đoán, trong giây tiếp theo, nhiều phi tiêu trong không trung đột nhiên phóng tới.
Vệ Tư vẫn bất động như trước.
Tô Ly kéo Vệ Tư ngã xuống nóc nhà, tránh được một đợt ám khí.
Tuy nhiên, mối nguy hiểm vẫn chưa kết thúc, mà hoàn toàn ngược lại, đây mới chỉ là bắt đầu. Một nhóm hắc y nhân với võ nghệ cao cường bất ngờ tập kích hai người bọn ho
Nhóm người này hiển nhiên không phải là những con rối cao thủ của điện Thánh nữ mà bọn họ gặp lần trước. Nhưng thân pháp của bọn họ cũng vô cùng quỷ dị, giống như là hòa mình vào trong bóng đêm luôn vậy, đến tận khi bọn họ tới gần thì Tô Ly mới phát hiện ra.
Tô Ly nhìn lướt qua bọn họ một cái, có ít nhất hơn mười người.
"Cha ơi, con không đánh lại nhiều người như vậy đâu..."
Vệ Tư giống như bị cái gì đó cố định lại, không quan tâm đến âm thanh xung quanh.
Hắc y nhân vây quanh Tô Ly và Vệ Tư.
"Không trốn thoát được, cho nên chỉ có thể liều một phen thôi! Vấn đề là ta không có binh khí..."
Tô Ly tay không đứng phòng thủ bên cạnh Vệ Tư.
Trong mắt hắc y nhân không hề có chút thương xót nào, tất cả cùng tấn công hai người họ.
Tô Ly phải bảo vệ bản thân và Vệ Tư thoát khỏi hơn mười thích khách, cho nên có thể tưởng tượng được chuyện này khó khăn như thế nào.
Không lâu sau thì hắn ta bị một thanh kiếm đâm vào vai.
Hắn ta không lùi bước mà nhân cơ hội đó đánh mạnh vào tay đối phương và giật lấy thanh kiếm của đối phương.
"Cha ơi, cha tỉnh dậy đi!"
Có quá nhiều thích khách, Tô Ly sợ là không thể ngăn cản được nữa.
Một hắc y nhân đột phá vòng phòng thủ của Tô Ly và dùng kiếm đâm vào giữa lưng của Vệ TƯ.
Thanh kiếm của Tô Ly bị hai hắc y nhân kiềm chế.
Hắn ta không chút do dự mà bỏ kiếm, nghiêng người về phía trước, dùng thân mình để bảo vệ Vệ Tư.
Loảng xoảng!
Trường kiếm đang đâm đến ngực Tô Ly thì đột nhiên bị một đạo kiếm khí đáng sợ đánh văng ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận