Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2429: Đến Tìm Đại Hổ Nhị Hổ Tiểu Hổ 1

Chương 2429: Đến Tìm Đại Hổ Nhị Hổ Tiểu Hổ 1Chương 2429: Đến Tìm Đại Hổ Nhị Hổ Tiểu Hổ 1
Tô Tiểu Tiểu thuộc như lòng bàn tay: "Đại Hổ, Nhị Hổ, Tiểu Hổ."
Tiêu Như Yên run rẩy: "Ba đứa?"
Tiêu Như Yên đồng tình nắm tay Tô Tiểu Tiểu, vô cùng nghiêm túc hỏi: "Sao đến giờ ngươi vẫn chưa phát điên vậy?"
Tô Tiểu Tiểu: "..."
Ngày hôm sau.
Tô Tiểu Tiểu mượn bếp của Tiêu Như Yên, cùng Hạnh Nhi làm hai hộp bánh hoa tươi và một lông bánh bao heo.
Cơ thể của nàng nặng nề, chủ yếu là Hạnh Nhi làm.
Hạnh Nhi khéo tay, từ khi còn trên đường đến Tây Tấn đã theo nàng học nấu ăn, giờ ra sư không thành vấn đề.
Bánh hoa tươi là để tặng Tiêu Như Yên và bà bà, bánh bao heo là cho Nhiếp Tiểu Trúc.
Nhiếp Tiểu Trúc sáng sớm bị mẹ mình lôi ra khỏi ổ chăn để tập võ, trong lòng không cam lòng.
Nhưng vừa nhìn thấy trên bàn có những chiếc bánh bao nhỏ xinh xắn, lập tức tỉnh táo hẳn.
"Là bánh bao heo." Tô Tiểu Tiểu nói.
Nhiếp Tiểu Trúc nhìn con cóc vàng mà khi ngủ cũng không nỡ buông tay, lại nhìn những chiếc bánh bao heo trong lồng hấp, đôi mắt mở to không chớp.
Tô Tiểu Tiểu nhịn không được cười: "Làm cho ngươi đó, muốn nếm thử không?"
Nhiếp Tiểu Trúc gật đầu lia lịa.
Cuối cùng cậu bé cũng nỡ bỏ con cóc vàng vào trong túi, tối qua Tiêu Như Yên muốn giật cũng không giật được.
Cậu bé cầm một cái trên tay, nói lời cảm ơn, sau đó chạy mất.
Cậu bé đi khoe bánh bao heo với nãi nãi.
Tiêu Như Yên ngáp dài nhìn Nhiếp Tiểu Trúc vụt chạy qua, thiếu chút nữa đâm vào nàng ấy.
"Nhiếp Tiểu Trúc! Con lại đi đâu vậy? Không phải đã nói hôm nay phải tập võ sao! Có phải con lại muốn bị đánh đúng không! Con..."
Nhiếp Tiểu Trúc chạy xa rồi.
Một đứa con trai đã sắp hành hạ nàng ấy chết rồi, thật không dám nghĩ Tần Tô đã có ba đứa con trai, sao lại có gan tiếp tục mang thai.
Tô Tiểu Tiểu đưa bánh hoa tươi cho Tiêu Như Yên, đồng thời khẩn cầu nàng thay mình xin lỗi bà bà.
"Ây da, đã nói không phải lỗi của ngươi rồi mà..."
Tiêu Như Yên cắn một miếng bánh hoa tươi, mắt sáng lên: "Đây, đây là các ngươi làm sao?"
"Ừ." Tô Tiểu Tiểu gật đầu.
"Ngon quá đi mất!"
Tiêu Như Yên không thể tin được: "Các ngươi còn có tay nghề này sao?"
Hạnh Nhi cười nói: "Tay nghề của tiểu thư nhà ta còn tốt hơn, ta chỉ học được một nửa thôi!"
"Đây mà chỉ là một nửa thôi sao?"
Tiêu Như Yên nghi ngờ nghiêm trọng Hạnh Nhi đang khiêm tốn.
Hạnh Nhi tuyệt đối không phải đang khiêm tốn.
Nàng ấy làm cũng ngon, nhưng chỉ học được ba phần bản lĩnh của tiểu thư, nếu Nhiếp phu nhân đã ăn qua tay nghề của tiểu thư, nhất định sẽ không thèm để ý đến nàng ấy.
"Ta mang đi cho mẹ chồng ta ngay!"
Tiêu Như Yên mang theo một hộp bánh hoa tươi đến viện của mẹ chồng.
Bà bà đã bị Nhiếp Tiểu Trúc làm âm ï một trận rồi.
Thấy Tiêu Như Yên đến, không vui nói: "Sáng sớm thế này, còn để người ta yên tĩnh không?"
Tiêu Như Yên cười đặt hộp đồ ăn lên bàn, mở ra, lấy một đĩa bánh hoa tươi ra: "Mẹ, bánh mà bọn người Tần Tô làm, mẹ nếm thử xem."
Nhiếp Tiểu Trúc đã ăn hết hai chiếc bánh bao heo, đưa tay ra lấy bánh hoa tươi, bị Tiêu Như Yên vỗ một cái vào tay.
"Mẹ, mẹ ăn trước đi."
"Ta không đói, con cứ để đó."
Nhiếp Tiểu Trúc nhanh tay lấy hai cái.
Tiêu Như Yên giật khóe miệng.
Nhiếp Tiểu Trúc đưa một cái đến bên miệng nãi nãi: "Nãi nãi, ăn này."
Nãi nãi không ăn, mẹ của cậu bé sẽ không cho cậu bé ăn.
Thật là biết tính toán.
Nhiếp Tiểu Trúc chính là điểm yếu của bà bà, bà bà mặt không biểu cảm nhận lấy ăn một miếng, vẻ mặt khựng lại.
Tiêu Như Yên đầy mong đợi hỏi: "Mẹ, hương vị thế nào?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận