Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1210: Một Nhà Đoàn Tụ 2

Chương 1210: Một Nhà Đoàn Tụ 2Chương 1210: Một Nhà Đoàn Tụ 2
"Thất thúc, chú thấy khỏe hơn chưa?" Đại Hổ hỏi.
Thân thể Vệ Đình run lên: Ta vừa mới ngủ trưa, sao lại thành thất thúc rồi?
"Ngày mai chú mới có thể tiếp tục làm cha." Nhị Hổ nói.
Vệ Đình càng thêm bối rối.
Đại Hồ nằm sap ở mép giường, đôi chân nhỏ bé đạp đạp, nói: "Lần sau đánh chú có đánh nhau với người khác, có thể mang Lục thúc đi cùng, chú ấy rất lợi hại, hôm nay chú ấy còn đưa tụi con xuống nước nữa.
Cuối cùng, đó mới chính là vấn đề.
Vệ Đình, người có địa vị gia đình không ổn định, nghiêm túc liếc nhìn con trai mình: "Lục thúc và ta sao?"
"Đúng vậy, Vệ Tiểu Lục." Tô Tiểu Tiểu đi tới với một bát súp bốc khói và nói với ba đứa nhóc."Đi tìm ông nội đi, cha các con cần uống thuốc."
"Vâng." Tiểu Hổ nói.
Ba người đi tìm Tô Thừa.
Vệ Đình bối rối: 'Chuyện gì xảy ra vậy? Lục ca của ta cùng Đại Hổ nhận ra nhau?"
Tô Tiểu Tiểu cười nói: "Cũng không hoàn toàn nhận ra nhau, chỉ là bọn họ vừa mới trở thành cha trong một ngày.'
Vệ Đình cũng không phải ngu ngốc, nghĩ đi nghĩ lại, hắn gần như hiểu ra, vừa rồi ta cảm thấy đau đớn vì mất con, nhưng bây giờ lại thấy có chút chán ghét: "HU tiểu tử này! Đợi đã, tại sao lại là Lục thúc?
"Lục ca, nên gọi là Lục thúc.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Gọi theo Hi Nguyệt."
Hi Nguyệt là con của Nhị Ca nên nó gọi Vệ Yến là thúc.
Vệ Đình hừ lạnh một tiếng: "Có cha mới thì quên mất người cha già này. Đám nhóc vô lương tâm.”
Tô Tiểu Tiểu chớp mắt: "Ta có lương tâm mài”
Vệ Đình cười khúc khích: "Đúng vậy, Lưu công tử, Trương công tử, Triệu đồ tử... quả thực là có lương tâm."
Tô Tiểu Tiểu: Ta cũng đâu còn cách nào khác ...
Vệ Đình uống thuốc xong, không vội nằm xuống: "Ta sẽ ngồi một lúc, ngủ lâu khiến ta chóng mặt.'
Tô Tiểu Tiểu lấy một chiếc gối cho hắn dựa vào. Vệ Đình đột nhiên nói: "Ta bảo Giam Chính đi xem ngày rồi."
"Hả?"
Tô Tiểu Tiểu bị câu nói làm cho bối rối: "Xem ngày gì?"
Vệ Đình lạnh lùng nói: “Đám cưới.
Tiểu Tiểu nhướng mày nói: "Cưới ai?"
Vệ Đình nhìn nàng với vẻ mặt đen xì, ai là người sau khi hắn bất tỉnh liên đi tìm người mới? Giờ lại còn giả ngơ?
Tô Tiểu Tiểu hắng giọng, nâng mặt nói: "Thật ra ta cũng không muốn kết hôn đến vậy, nhưng nếu chàng nhất quyết muốn cưới ta, vì lợi ích của đám trẻ, ta có thể cân nhắc."
Vệ Đình liếc nhìn nàng: "Có hai ngày, mùng một tháng bảy, tháng mười..."
Tô Tiểu Tiểu: "Mùng một tháng bảy!"
"Ông chủ, cháo hạt đã nấu xong, có thể mang vào được chưa ạ?"
Giọng nói của Oanh nhi từ ngoài truyên đến.
Tô Tiểu Tiểu vẻ mặt không thay đổi nói: 'Mang vào đi."
Oanh nhi đẩy cửa ra, thấy Vệ Đình ngồi ở đầu giường, kinh ngạc nói: "Ông chủ hồi phục nhanh quá, đã có thể ngồi dậy rồi!
"Những người bị thương đã được đưa đến y quán, mặc dù Vệ Đình không bị thương nặng nhưng lại hôn mêm những mười ngày rưỡi.
Tô Tiểu Tiểu khoanh tay nói: "Không phải vì ta có y thuật cao siêu sao?"
"Y thuật của bà chủ là tốt nhất!" Oanh nhi mỉm cười đặt cháo hạt xuống: "Thân thể của ông chủ cũng rất khỏe mạnh!"
Tô Tiểu Tiểu vừa tức giận vừa buồn cười nói: "Cô gái này thật sự không thể tức giận nổi!"
Vệ Đình ăn không ngon, chỉ ăn được nửa bát.
Nghĩ tới điều gì đó, Tô Tiểu Tiểu nói: "Đúng rồi, Vệ Đình, ta có chuyện muốn hỏi ngươi."
Vệ Đình: "Mùng một tháng bảy."
Sắc mặt Tô Tiểu Tiểu tối sầm.
Vệ Đình cười lạnh: "Ngươi nóng vội như vậy, sợ ta chạy mất sao?"
Bây giờ đã là giữa tháng năm, mùng một tháng bảy vào là tháng sau.
Tô Tiểu Tiểu khoanh tay, nghiêm túc nói: "Ngươi nói lại! Đó là ngày của Khâm Thiên Giám!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận