Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 970: Tieu Tieu Dien Sau 2

Chuong 970: Tieu Tieu Dien Sau 2Chuong 970: Tieu Tieu Dien Sau 2
Ra khỏi Vĩnh Thọ Cung, Tô Tiểu Tiểu đến đồng cỏ gần Kỳ Lân Điện.
Cưỡi ngựa bắn cung là hai kỳ thi riêng biệt, thuật cưỡi ngựa là thuật cưỡi ngựa, tài bắn cung là tài bắn cung. Đối với thiên kim tiểu thư mới học hơn một tháng thì không có yêu cầu về hai môn kết hợp.
Dù sao thì đám thiên kim tiểu thư luyện tập cưỡi ngựa bắn cung là vì cường thân kiện thể, triều đình không bảo các nàng đi đánh giặc.
Thiên kim các nhà có mặt đông đủ, tất cả tụ tập lại một chỗ, lâu lâu thốt lên những tiếng xuýt Xoa ngưỡng mộ.
Tô Tiểu Tiểu tò mò chạy sang: "Chuyện gì vậy?"
Lư Dĩnh thấy nàng tới, rất nhiệt tình giới thiệu với nàng: "Quận chúa Linh Tê có thú cưỡi mới, là ngựa Đại Thực.
"Bà dì?" Tô Tiểu Tiểu nhíu mày.
A? Lư Dĩnh ngạc nhiên
"Ồ, là ngựa Đại Thực." Tô Tiểu Tiểu phản ứng lại, Tứ Hổ nhà nàng hình như cũng thuộc giống ngựa này.
Lư Tuệ bên cạnh hâm mộ: "Hôm nay quận chúa Linh Tê thắng chắc rồi."
Tô Tiểu Tiểu từng giúp đỡ Lư Tuệ tránh khỏi sự bôi nhọ của Hồ Bích Vân nên hai tỷ muội Lư gia có ấn tượng rất tốt với Tô Tiểu Tiểu.
Lư Dĩnh nói: "Nghe nói ngựa này là do ca ca của quận chúa Linh Tê mang từ Tây Thành về, còn nhanh hơn hãn huyết bảo mã."
Tô Tiểu Tiểu nói: "Không khoa trương vậy chứ?"
Tốc độ của hãn huyết bảo mã rất khủng khiếp, công chúa Tĩnh Ninh có một con hãn huyết bảo mã, công chúa Huệ An cũng có, lần trước ngựa nổi điên, nàng ta không cưỡi nó nữa.
Quận chúa Linh Tê cưỡi tọa ky mới chạy quanh trại nuôi ngựa.
Đúng là một con tuấn mã khó kiếm, sức bật và sức chịu đựng đều vô cùng kinh người.
Lư Dĩnh nói không sai, con ngựa này nhắm hai mắt cũng dư sức chạy thắng mọi con ngựa ở cung học.
Quận chúa Linh Tê cũng biết mình thắng chắc rồi, khinh thường liếc mắt nhìn Tô Tiểu Tiểu một cái.
Lát nữa ở trước mặt Đình ca ca, xem ta đánh bại ngươi thế nào!
Bỗng nhiên, không biết ai kêu lên: "Các ngươi xem, lại xuất hiện một con ngựa Đại Thực."
Mọi người nhìn về hướng ngón tay của nàng kia thì thấy một thị vệ dắt một con ngựa Đại Thực khác đi tới.
Con ngựa này dáng vóc cường tráng, khí thế tràn đầy, không thua kém gì con ngựa Đại Mã của quận chúa Linh Tê.
Mọi người sợ ngây người.
Ngựa Đại Thực vốn đã rất hiếm, hôm nay vậy mà được chiêm ngưỡng tận hai con, đúng là mở rộng tâm mắt!
"Đó là thị vệ của Quách gia đúng không?”
"Hình như là vậy, vừa nấy ta có thấy hắn nói chuyện với quận chúa Linh Tê."
"Quách gia giàu có quá thể nhỉ? Hai con ngựa Đại Thực đó!"
"Các ngươi còn không biết sao? Quách đại công tử hồi kinh."
Công chúa Huệ An khó hiểu nhìn thị vệ đi tới chỗ mình: "Chuyện gì?"
Thị vệ chắp tay, cung kính nói: "Quách công tử sai tiểu nhân mang con ngựa này đến tặng cho công chúa Huệ An.”
"Ta không cần!" Công chúa Huệ An nói không chút nghĩ ngợi.
"Tại sao ngươi không cần?" Tô Tiểu Tiểu đi tới.
"Ta không thích!" Công chúa Huệ An ghét bỏ.
Tô Tiểu Tiểu nói ngay: "Con ngựa này tốt mà, nó tốt hơn con han huyết bảo mã lần trước nhiều, tính tình ngoan ngoãn, không dễ bị dọa sợ."
Tô Tiểu Tiểu không còn là hai lúa lên đời dốt đặc cán mai như hồi trước.
Trong nhà đang nuôi Tứ Hổ và ngựa của Tô Thừa mà li
Không biết Tứ Hổ lớn rồi có uy phong được như này không.
Công chúa Huệ An mở to mắt: "Tốt thế cơ à?"
Tô Tiểu Tiểu gật đầu: 'Là một con ngựa tốt hiếm thấy."
Công chúa Huệ An nói với thị vệ: "Quay lại đây! Bản công chúa muốn con ngựa này!"
Thị vệ vui mừng khôn xiết hiến con ngựa cho công chúa Huệ An.
Xuất sắc hoàn thành nhiệm vụ, Quách công tử sẽ có thưởng.
Nào ngờ giây tiếp theo, hắn ta trợn tròn mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận