Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 1560: Rat Sung 1

Chuong 1560: Rat Sung 1Chuong 1560: Rat Sung 1
Lão hầu gia bẩm báo nói: "Hòa thân thuận lợi, công chúa Linh Tê được phong phi, mặt khác, Tây Tấn Đế bỏ một trạm kiểm soát biên cảnh, đồng ý mở ở biên cảnh, thương nhân hai nước liên hệ lui tới.'
Cảnh Tuyên Đế cầm lấy một quyển tấu chương, hỏi: "Không phải Tần Tô và Vệ Đình đi chữa bệnh cho tiểu quận vương sao? Như thế nào?”
Lão hầu gia chắp tay hành lễ: "Tiểu quận vương khỏi hẳn."
Cảnh Tuyên Đế buông sổ con trong tay: "Trẫm nghe nói hắn bị chính là bệnh đậu mùa, chất tôn nữ này của ngươi lại chỉ tốn mấy ngày cũng có thể trị sao?"
Xem ra trước khi bệ hạ triệu kiến bọn họ, đã triệu kiến sứ thần Đại Chu khác.
Vẻ mặt Tô Uyên không thay đổi.
Lão hầu gia đáp: "Thưa bệ hạ nói, tiểu nha đầu xác thật chữa khỏi bệnh đậu mùa cho tiểu quận vương."
Cảnh Tuyên Đế lại nói: "Trãm còn nghe nói, Gia Cát tiên sinh Tây Tấn ở Vệ gia?"
Tô Uyên và lão hầu gia âm thâm trao đổi một ánh mắt.
Lão hầu gia cười nói: "A, Gia Cát tiên sinh có tật ở chân, một ngày không thể khỏi hẳn, chất tôn nữ của thần và chất tôn nữ tế không thể vẫn luôn đợi ở Tây Tấn, chỉ có thể mang hắn về Đại Chu trị liệu. '
Ý ngoài lời, người ta chỉ là tới chữa bệnh, không phải đến Đại Chu sai khiến.
Cảnh Tuyên Đế cười: "Phải không? Đã là khách quý Tây Tấn tới, tự nhiên không thể chậm trễ, ngày mai để Gia Cát tiên sinh và Vệ Đình, Tần Tô vào cung, trâẫm sẽ mở tiệc khoản đãi!"
Từ hoàng cung ra, hai người ngồi trên xe ngựa hồi phủ.
Tô Uyên đẩy mành ra nhìn, xác định không ai nhìn bọn họ, hỏi: "Phụ thân, ngài thấy thế nào?”
Lão hầu gia bình tĩnh nói: 'Chuyện sớm hay muộn, ngày đó ngươi cũng thấy, gân như tất cả người có quyền thế Tây Đô đều tới tiễn đưa Gia Cát Thanh, hắn ta là được Tây Tấn Đế cho phép, quang miinh chính đại tới Đại Chu chữa bệnh, tin tức không có khả năng giấu được."
Tô Uyên cảm khái nói: "Vị bệ hạ này của chúng ta, thật đúng là không buông tha bất kì một cơ hội kết giao với Tây Tấn."
Lão hầu gia cũng không ngoài ý muốn: "Đại Chu và Bắc Yến đấu đến hung, lập trường của Tây Tấn rất quan trọng."
Tô Uyên không khỏi lo lắng nói: "Nhưng Gia Cát Thanh chính là Vệ Thanh, hắn ta vào cung, có thể bị bệ hạ nhận ra hay không?"
Bệ hạ vẫn luôn kiêng kị Vệ gia, nếu biết vệ Nhị Lang thành Gia Cát Thanh đệ nhất mưu sĩ Tây Đô, cũng không biết ông ta sẽ có cảm tưởng thế nào. Lão hầu gia suy nghĩ, nói: "Vệ Thanh không phải Vệ Thanh lúc trước, Vệ gia cũng không phải Vệ gia lúc trước, sẽ không dễ dàng bị bệ hạ bắt bí như vậy. Canh giờ không còn sớm, về phủ trước, ngày mai lại đi Vệ gia đón Tiểu Tiểu."
Tô Uyên nói: "Vâng, phụ thân.....
Vệ gia, Vệ Đình bị tam tẩu đánh một trận, lúc này chính ghé vào trên giường, Tô Tiểu Tiểu câm kim sang dược bôi cho hắn.
Nhìn trên vai, phía sau lưng Vệ Đình hiện vết xanh tím, Tô Tiểu Tiểu nhịn không được cảm khái: "Tam tẩu xuống tay thật tàn nhẫn."
May mắn nàng không đi làm bao cát cho tam tẩu.
Vệ Đình hừ một tiếng: "Nàng mới biết được, ta là bị đánh đến lớn."
Tô Tiểu Tiểu vừa bôi thuốc cho hắn, vừa nói: "Vậy cũng khoa trương đi, tam tẩu mới qua cửa mấy năm?"
Vệ Đình nói: "Đại ca thành thân sớm, 18 tuổi thành hôn, năm nay là đầu năm thứ mười hai. Nhị ca thành thân muộn, thành hôn cùng năm với tam ca, một đầu năm, một cuối năm, tính xuống, tam tẩu cũng vào cửa bảy, tám năm."
"Nhị ca bao tuổi?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.
"Nhỏ hơn đại ca hai tuổi." Vệ Đình nói.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Chính là nhị ca nhìn qua mới hơn hai mươi."
Vệ Đình nói: "Pham tướng người Vệ gia đều rất ưu việt."
Tô Tiểu Tiểu: "Chàng chính là muốn khen chính mình đẹp đi?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận