Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1215: Chiến Thắng 1

Chương 1215: Chiến Thắng 1Chương 1215: Chiến Thắng 1
Tô Tiểu Tiểu và Phù lang trung bàn luận về vết thương của Vệ Lục Lang.
Phù Lang Trung nói rằng hắn ta từng thấy người khác lắp chân tay giả nhưng đó không phải là một cánh tay thông thường mà là một cái móc có khuôn kim loại, bên trong chứa đầy vải mềm và bông để giúp giảm sự cọ xát trên da, thịt và xương.
Nhưng độ thoải mái không thể so sánh với ổ cắm giải của phiên bản trước.
Hầu hết những "chân tay giả" này được sử dụng để tạo điều kiện thuận lợi cho công việc, nhưng nó không đẹp và cũng không thỏai mái.
Hiện nay, thứ mà y quán đưa ra chỉ là một cánh tay mô phỏng, tuy không thể thay thế cánh tay thật nhưng nó có thể đảm bảo thẩm mỹ và sự thoải mái ở mức tốt nhất, còn về công dụng thì Tô Tiểu Tiểu cũng chưa chắc chắn.
Lại không có hướng dẫn sử dụng.
Tuy nhiên, theo hiểu biết của nàng về các y quán, các sản phẩm ba không thường là công nghệ đen của các y quán.
Tô Tiểu Tiểu quyết định lấy nó ra và thử nghiệm trên người Vệ Lục Lang.
Nàng trằn trọc suốt đêm, đầu choáng váng nên phải ngủ một giấc, nếu không nàng sợ nàng sẽ lắp ngược cánh tay của Vệ Lục Lang mất.
Ở phòng bên cạnh, Vệ Đình nói với Lục ca về việc đào mộ.
Vệ Lục Lang sửng sốt một lúc thật lâu mới lấy lại tinh thần.
Hắn ta cho rằng mình là người nghịch ngợm nhất nhà, nhưng dù có nghịch ngợm đến đâu thì hắn ta cũng chưa từng dám nghĩ đến việc đi đào mộ gia đình.
"Đệ...
Hắn ta muốn đánh tiểu Thất.
“Lục ca, hãy nghe đệ nói đã. Đệ không còn cách nào khác ngoài việc làm như vậy.' Vệ Đình đỡ lấy cú đấm của Lục ca, nhanh chóng giải thích vấn đề "nhỏ máu nhận thân."
Vệ Lục Lang không hiểu.
Đã không đủ máu rồi mà còn đòi nhỏ máu nhận thân?
Vệ Đình giải thích: " Y thuật cao siêu của Đại Nha có thể kiểm tra được bằng tóc và xương. Nói là kết quả rất chính xác."
Dù có tranh cãi như thế nào thì hắn cũng sẽ ủng hộ Tiểu béo của mình.
Vệ Lục Lang ngơ ngác nói: "Cho nên ý đệ là... Thi thể chôn trong quan tài có thể không phải của đại ca và nhị ca. Hai người bọn họ có thể vẫn còn sống?"
Vệ Đình nghiêm túc nói: "Ít nhất có một người còn sống." Những lời xúi quẩy được thốt ra từ miệng của Tu Nô.
Còn về chuyện... Chỉ vì không có thi thể ở trong cũng không có nghĩa là đối phương thực sự còn sống sót. Vệ Đình và Lục ca đã tận mắt chứng kiến khung cảnh trên chiến trường bi thảm đến cỡ nào.
Vệ Lục Lang ngơ ngác ngôi trên ghế.
Chỉ cần còn người sống là tốt rồi... Còn sống là tốt rồi...
Vệ Đình nói: "Chuyện này tốt nhất khoan đừng nói với tổ mẫu, mẫu thân và các tẩu tẩu, Lục ca huynh thấy sao?"
Vệ Lục Lang không ý kiến gì.
Bất kể đại ca hay nhị ca còn sống, trước tiên hãy tìm thấy các huynh ấy đã, nếu không tổ mẫu và những người khác sẽ rất đau buồn.
Nghĩ đến người nhà mình đã mất, trong ánh mắt của Vệ Lục Lang lóe lên hận thù: " Mặc dù Mạt Quy Viễn đã chết nhưng kẻ sát hại Vệ gia chính là Bắc Yên. Mối thù này sớm muộn gì cũng sẽ phải báo!"
Vệ Đình ánh mắt đầy sát khí nói: "Ta nhất định sẽ báo thù."
Vệ Lục Lang nghĩ tới chuyện gì đó, môi mấp máy nhưng lại không nói nữa.
Vệ Đình đoán được ý của Lục ca, trừng mắt nhìn hắn ta: "Lục ca, thời cơ còn chưa tới."
Vệ Lục Lang nắm chặt tay, thấp giọng nói: "Ta biết."
Vệ Đình sợ hắn ta mất trí vào cung làm liều, nên đổi chủ đề nói: "Luc ca đã gặp mẫu thân ta sao?"
Vệ Lục Lang nói: "Ta gặp rồi, bà ấy đã gây đi nhiêu."
Vệ Đình cười: "Mẫu thân nhất định rất vui."
"Ừ." Vệ Lục Lang gật đầu.
Vệ Đình có chút ngưỡng mộ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận