Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2840: Sự Bảo Vệ Ấm Áp 2

Chương 2840: Sự Bảo Vệ Ấm Áp 2Chương 2840: Sự Bảo Vệ Ấm Áp 2
Lưu trưởng lão cắn răng: "Thì ra tất cả đều là kế sách..."
Liên hoàn kế, mỗi một bước đều gãi đúng chỗ ngứa.
"Chịu phục chưa?" Tô Tiểu Tiểu thản nhiên nói.
Lưu trưởng lão vẫn không phục: "Vì sao lại hoài nghi một trong hai người chúng ta? Chẳng lẽ Lê trưởng lão và Hải trưởng lão không bị hoài nghi sao?"
Tô Tiểu Tiểu nói: "Có, đã phái người đi thăm dò bọn họ, nhưng tuyệt đối ngươi trốn không thoát đâu!"
Lưu trưởng lão hít sâu một hơi, xoay người lại nhìn vê phía Hạ Hầu Khanh, lời lẽ chính nghĩa nói: "Thành chủ! Ta trung thành và tận tâm với Hạ Hầu gia nhiều năm, lúc lão thành chủ còn tại thế, ta đã là tâm phúc của Hạ Hầu gia, ngài không tin ta mà lại tin vào lời nói một phía của người ngoài mà đến thử ta, ngài không cảm thấy đối với ta như vậy là không công bằng sao? Mọi chuyện xảy ra ngày hôm nay đều là bọn họ thiết kế! Thành chủ! Ngài bị bọn họ lừa!"
Xét theo một góc độ nào đó, quả thật Hạ Hầu Khanh bị bọn họ lừa.
Không đúng, là bị thủ lĩnh thái giám lừa.
Trước khi lục soát, thủ lĩnh thái giám bảo Diệp Lang đưa cho thành chủ một quyển sổ, bên trong kẹp một mật hàm, trên đó bảo thành chủ thử hai vị trưởng lão.
Sở dĩ không nói trực tiếp là do không có cơ hội.
Lúc y đơn độc nói chuyện với Hạ Hầu Khanh, hai vị trưởng lão đang ở cách vách.
Dựa vào thính giác của bọn họ, chỉ cân cố ý muốn nghe thì cũng không khó để nghe.
Có tấm gương Hạ Hầu Tranh bị vu oan trước đây, Hạ Hầu Nghi không khó suy đoán, Tạ Cẩn Niên đang tính toán lặp lại trò cũ, muốn bỏ long tỉnh vào viện của ông ta.
Hạ Hầu Nghi không hề nghi ngờ Tạ Cẩn Niên có cái năng lực này.
Dù sao thì Tạ Cẩn Niên đã đánh cắp bản đồ bảo tàng của ông ta dưới mí mắt của nhiều con rối như vậy.
Nếu muốn hỏi tại sao Hạ Hầu Khanh lại đồng ý đi thăm dò hai vị trưởng lão tín nhiệm nhất?
Kỳ thật cũng rất đơn giản.
Chỉ cần thêm một câu vào cuối bức thư: Là kế sách của Vân Lẫm.
Hạ Hầu Khanh lạnh lùng nói: "Lưu trưởng lão, còn không đưa tay chịu trói!" Đưa tay chịu trói, kết cục chỉ có thể là chết.
Ở bên cạnh Hạ Hầu Khanh nhiều năm, sao Lưu trưởng lão lại không biết kết cục của việc phản bội thành chủ?
Ông ta không thể bị bắt!
Ông ta nhìn xung quanh, đột nhiên phi thân về phía Tô Tiểu Tiểu và Vân Lẫm.
Thành chủ có võ công, không dễ bắt.
Hạ Hầu Cẩn chỉ là nghĩa tử, làm con tin không có bao nhiêu giá trị.
Hai người kia là lựa chọn tốt nhất.
"Ngươi làm càn!"
Vừa lúc nhận thấy Lưu trưởng lão vì thẹn quá hóa giận đi bắt nhi tử của mình, Hạ Hầu Khanh lập tức nổi giận!
Ông ta cũng nhanh chóng vọt qua.
Đáng tiếc khoảng cách của ông ta quá xa, thân pháp của Lưu trưởng lão lại quá nhanh.
Trong khoảnh khắc nghìn cân treo sợi tóc, đột nhiên Tô Tiểu Tiểu và Vân Lẫm bị hai cánh tay có lực bắt lấy rồi lui vê phía sau, là Cung chủ và Vệ Tư.
Cùng lúc đó, hai người đồng thời đánh một chưởng về phía Lưu trưởng lão.
Lưu trưởng lão ngã mạnh về phía sau, văng ra ngoài!
Vệ Tư nhẹ nhàng buông Lăng Vân ra, đột nhiên phóng lên, hướng về phía trên Lưu trưởng lão, nhấc chân nhắm ngay ngực ông ta.
Dưới ánh mắt hoảng sợ của Lưu trưởng lão, một cước đạp người xuống!
OanhI
Trên mặt đất bị đập ra một cái hố sâu sáu thước!
Những viên đá to văng ra bốn phía, Hạ Hầu Khanh vội nâng tay áo che trước mặt.
Diệp Lang vọt đến trước người Tạ Cẩn Niên, dùng ngực cản các mảnh đá vụn đạp vào.
Vèo ——
Thật đaul
Nội lực người này thật mạnh!
Lăng Vân mở dù ra, hết sức ưu nhã chắn cho ba người bọn họ.
Đáng giá nói là, dù là do Quỷ Cơ đưa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận