Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2287: Mẫu Tử Một Thể 1

Chương 2287: Mẫu Tử Một Thể 1Chương 2287: Mẫu Tử Một Thể 1
Bây giờ Tô Thừa và Tô Nhị Cẩu ở cùng một sân.
Tông Chính Huy lấy lý do phụ đạo công khóa cho Tô Nhị Cẩu, nên đã từ chối sắp xếp sân riêng cho ông ta mà ở ngay bên này.
Cũng không phải vì thân cận tế tử và cháu ngoại tương lai, mà là mau chóng chuyển chính thức.
Trình Tang ở trong sân của Tô Tiểu Tiểu và Vệ Đình.
Phòng của ba con nhỏ cũng ở bên này, thế nhưng bọn họ thường xuyên đến phòng Tô Thừa ngủ nhờ.
Lăng Vân thích yên tĩnh, Tô Tiểu Tiểu vì hắn mà sắp xếp một tòa đình viện trên sườn núi.
Nghĩ đến tiền bối cũng là tính cách sống ẩn, Tô Tiểu Tiểu sắp xếp ông ta ở gần Lăng Vân.
Giữa hai tòa đình viện có một vườn cam nhỏ.
Định kỳ ở đình viện sẽ có người quét dọn, chỉ là trên bàn ghế giường chiếu có chút bụi, hạ nhân lại đây lau chùi sạch sẽ, trải chăn mềm lên, để lại mấy ngọn đèn dầu.
Ông lão để áo tơi và túi vải của mình đặt trên mặt đất.
Hạ nhân treo áo tơi của ông ta lên.
Lúc muốn động đến túi vải của ông ta, ông ta nhìn qua với ánh mắt hung ác.
Hạ nhân run rẩy một cái, không dám nhúc nhích.
Ông lão không tức giận, chỉ là trời sinh ông ta với dáng vẻ hung thần ác sát, không dễ tiếp cận.
Tô Tiểu Tiểu nói với hạ nhân: "Để ta, các ngươi đi xuống nghỉ ngơi, phân phó phòng bếp chuẩn bị chút đồ ăn khuya qua đây, không bỏ cay."
"Vâng, tiểu thư."
Đám hạ nhân nhẹ nhàng lui ra ngoài.
Tô Tiểu Tiểu nhặt túi vải của ông lão lên, lấy tất cả đồ vật bên trong ra.
Khá lắm, tất cả đều là dược liệu và công cụ.
Dao phẫu thuật và đèn pin nàng tặng không có ở bên trong.
Nàng quay đầu nhìn.
Được lắm, ông ta còn có một cái túi nhỏ làm bằng da hươu, đeo ở trên eo.
Tô Tiểu Tiểu tìm cái ky, cất kỹ dược liệu bày ra.
Trong túi vải bọc giấy dầu, chỉ có một chút nước mưa, Tô Tiểu Tiểu dùng khăn lau khô vết nước trên dược liệu. Đang lau chùi, nàng bỗng nhiên dừng lại.
Tiền bối là cao nhân ẩn thân, lại tinh thông y thuật, vậy ông có thể hay không -
"Tiên bối, ngài đã nghe nói qua Tâm Dẫn chưa?”
Tô Tiểu Tiểu quay đầu nhìn về phía ông lão.
Ông lão đã nằm vào trên bàn, ngáy khò khò ngủ thiếp đi.
"Thôi, ngày mai hỏi lại."
Tô Tiểu Tiểu lấy mồi lửa trên bàn, trở về sân sau của mình, vào dược phòng nạp đầy cho mồi lửa.
Lăn qua lăn lại như vậy, Tô Thừa đã trở lại.
Nửa đường ông ấy đụng phải Vệ Lục Lang, từ trong miệng hắn ta nghe được chuyện của Tô Huyên.
Ông ấy thấy nữ nhi khoác áo tơi đi từ trong sân ra, vội hỏi: "Có phải con cũng tính đi tìm Tô Huyên không?”
"Ừ"
Tô Tiểu Tiểu gật đầu.
Tô Thừa nói: "Cha đi là được, trời mưa to vậy con đi cũng không tiện, ở nhà chờ tin tức của cha.
Tô Nhị Cẩu đội mưa chạy tới: "Tỷ, ngươi đi ngủ đi, ta và cha đi tìm!"
Tô Thừa nói: "Con về đi!"
Tô Nhị Cẩu nói: "Ngày mai con không cần đi học."
Con trai da dày thịt béo, có thể mang theo.
Tô Thừa đồng ý.
Hai cha con suốt đêm đi tìm Tô Huyên.
Ngũ Hổ rũ nước mưa trên lông vũ, rơi vào khuỷu tay Tô Tiểu Tiểu.
Không quấy được, tâm trạng của Ngũ Hổ không tốt.
Liệp ưng cùng quạ đen, Kim Điêu cũng bay trở về, đáp trên bệ cửa sổ.
Mưa qua lớn, ngay cả Liệp ưng được huấn luyện cũng không thể tiếp tục tìm kiếm.
Tô Tiểu Tiểu nhìn bốn con chim đều bị xối thành ướt sũng, hiểu được chúng nó đã cố hết SỨC.
Tô Tiểu Tiểu đút cho chúng mấy viên thức ăn cho chim: "Chờ trời sáng rồi tìm."
Bạn cần đăng nhập để bình luận