Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2763: Vệ Tiểu Bảo Lại Lập Công 2

Chương 2763: Vệ Tiểu Bảo Lại Lập Công 2Chương 2763: Vệ Tiểu Bảo Lại Lập Công 2
Tô Tiểu Tiểu nghiêm mặt nói: “Ai?”
“Hôm nay vứt xong rồi.”
Sát Nô mặt không biểu tình nói.
Tô Tiểu Tiểu kéo cửa phòng ra, ôm lấy Vệ Tiểu Bảo.
Kỳ quái chính là, lúc trước chơi đến canh giờ này, Vệ Tiểu Bảo ngủ rất sớm.
Tối nay cô bé mở to một đôi mắt đen lúng liếng, vô cùng tinh thần.
Vệ Tiểu Bảo nằm ở trong lòng mẫu thân, nãi chít chít mà há mồm: "Ô oa -"
Tô Tiểu Tiểu nhẹ nhàng thở dài.
Bỗng nhiên, Tô Tiểu Tiểu phát hiện trong tay Vệ Tiểu Bảo cầm lấy một bình nhỏ màu vàng.
“Đây là —— ngươi cho nàng?”
Nàng hỏi Sát Nô.
Sát Nô vẫn mặt không biểu tình: "Không phải ta, khi đi ôm nàng, trong tay nàng đã có, chơi cả đêm!"
Giọng nói này sao còn hơi u oán?
Tô Tiểu Tiểu nói với Vệ Tiểu Bảo: "Cho mẫu thân nhìn xem được không?"
Vệ Tiểu Bảo do dự một chút, vẫn đưa cái chai ánh vàng rực rỡ cho mẫu thân.
Tô Tiểu Tiểu nhét Vệ Tiểu Bảo trở lại trong lòng Sát Nô.
Sát nô: "Nhiệm vụ hôm nay đã hoàn thành...'
Tô Tiểu Tiểu: "Tính ngày mai."
Sát Nô không nói hai lời mang theo Vệ Tiểu Bảo đi chơi.
Tô Tiểu Tiểu dùng sức vặn nắp bình ra, một mùi thuốc nồng đậm xông vào mũi.
Là thuốc của phòng dược!
Không nghĩ tới mình không lấy được, bị Vệ Tiểu Bảo lấy được.
Tô Tiểu Tiểu chạy nhanh đến phòng Thánh Nữ.
Cái chai để chính là một viên Kim Đan, thoạt nhìn giống khẩu phục.
Nhưng vẫn thử xem.
Tô Tiểu Tiểu dùng cái muỗng lấy một chút xuống, đang muốn nếm, một cánh tay thon dài như ngọc nắm cổ tay của nàng.
Vệ Đình cong người, cho dược trong tay nàng vào trong miệng.
Một lát sau, hắn nói: "Là thuốc uống." Ánh mắt Tô Tiểu Tiểu khẽ nhúc nhích.
Thánh Nữ không chịu nổi nội lực, Tô Tiểu Tiểu dằm Kim Đan, dùng nước trộn đều, dùng đường mũi cho Thánh Nữ ăn xuống.
Sau nửa canh giờ, đan điên của Thánh Nữ bắt đầu nóng lên.
Quỷ Cơ từ cách vách ngáp dài lại đây, vươn tay xem xét mạch của Thánh Nữ, bỗng nhiên giật mình một cái, nháy mắt thức tỉnh!
"Đan điền chữa trị thật nhiều... Dây... Sao có thể? Ngươi cho nàng ăn tiên đan gì?"
Quỷ Cơ ở trên đảo nhiêu năm như vậy, chưa bao giờ gặp qua đan điền tổn hại có thể chữa trị một nửa ở trong một canh giờ.
"Được rồi, các ngươi đi ra ngoài đi."
Nàng ta muốn bắt đầu chữa thương cho Thánh Nữ.
Hừng đông.
Cửa phòng mở ra từ bên trong.
Sắc mặt Quỷ Cơ tái nhợt đi ra.
Cung chủ, Tô Tiểu Tiểu, Vệ Đình, Tô Mạch, Cảnh Dịch chờ ở trong viện.
Một con rối... Lại có nhiều người để ý như vậy...
Quỷ Cơ kinh ngạc, nhưng lại cảm thấy là tình lý bên trong.
Năm đó chính mình hèn mọn như con kiến, bà ấy cũng ra tay cứu.
Quỷ Cơ vân đạm phong khinh nói: "Can cơ nàng được bảo vệ, ta cũng mệt mỏi, đi về trước nghỉ ngơi."
Tô Tiểu Tiểu chân thành mà cảm ơn.
Khi đi qua cung chủ, cung chủ mở miệng nói: "Cảm ơn ngươi, Quỷ Cơ."
Quỷ Cơ hơi mỉm cười: "Có những lời này của tỷ tỷ, tất cả đều đáng giá."
Ngôi trên xe ngựa, Quỷ Cơ mệt mỏi nằm xuống.
Nữ đệ tử đi theo đau lòng đắp chăn lên cho nàng ta: "Tông chủ, vì sao không cần công lực của Vân cung chủ? Rõ ràng có thể dùng."
Quỷ Cơ cười: "Dùng công lực của nàng, ta luyến tiếc."
Thánh Nữ hôn mê suốt ba ngày.
Một giấc ngủ dậy là buổi sáng ngày thứ tư, tia nắng ban mai xuyên qua khe hở song cửa sổ, chiếu trên mặt mày tinh xảo nàng ta.
Nàng ta cảm giác có đồ vật gì đó lông xù xù củng tới củng đi ở trên cánh tay mình. Nàng ta theo bản năng mà bắt vật nhỏ lên, đồng thời mở to đôi mắt.
Tiểu Hổ bị giơ lên cao nghiêng đầu nhỏ nói: "Trình Tâm, ngươi tỉnh?"
"Hả?"
Thánh Nữ sửng sốt, nhẹ nhàng thả Tiểu Hổ xuống, chính nàng ta cũng bình tĩnh ngồi dậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận