Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 2000: Bao Tau 1

Chuong 2000: Bao Tau 1Chuong 2000: Bao Tau 1
Mi Co dong cua lai cho Trinh Tang.
Tô Tiểu Tiểu chặn đường hắn ta lại.
Lư chủ sự nhìn nha đầu xa lạ đột nhiên xuất hiện, trong mắt lộ ra vẻ bất thiện.
Sau đó lại liếc nhìn Mi Cơ bên cạnh.
Mi Cơ bẩm sinh đã có sức quyến rũ, trên thế giới này chẳng có được mấy người gặp nàng mà không động tâm sắc.
Lư chủ sự cười tục tiu đưa tay sờ cằm Mi Cơ: "Ô, trong sơn trang từ khi nào lại có nha hoàn xinh đẹp thế này?”
Mi Cơ vung quạt tới.
Lư chủ sự giơ tay lên chặn đòn.
Mi Cơ cau mày.
Là cao thủ?
"Lùi xuống!" Tô Tiểu Tiểu quát mắng.
Lư chủ sự ngạc nhiên, nhìn về phía tiểu nha đầu có tướng mạo phổ thông này, nhưng khí chất thập phần mạnh mẽ: "Ngươi là ai?"
"To gan! Không được vô lễ với thiếu gia chủ!"
Là Toàn thúc.
Ông ở dãy nhà phía sau nghe thấy động tĩnh thì thầm nghĩ không ổn, giầy còn chưa kịp xỏ, đã chân trần vội vã tới đây.
Lư quản sự mãi mới nhận ra: "Hóa ra là Toàn thúc à, ông chẳng phải bị đuổi khỏi Trình gia rồi à? Sao lại quay lại thế? A, ông vừa nói tiểu nha đầu này là ai cơ?"
Toàn thúc nghiêm mặt nói: "Thiếu gia chủ!"
"Hahaha..." Lư chủ sự cười lớn "Ông cho rằng ta mù à? Ta đã gặp qua tiểu thư Thanh Tuyết rồi đó!"
Tô Tiểu Tiểu nhàn nhạt nói: "Xem ra tin tức của ngươi không linh hoạt lắm nhỉ."
Nụ cười của Lư chủ sự cứng đờ.
Mi Cơ ngạo mạn nói: "Mở to mắt ra mà nhìn cho rõ! Người đứng trước mặt ngươi chính là cháu gái ruột của Trình gia chủ! Gia chủ trẻ tuổi nhất được Tam thúc đích thân công nhận."
"Không thể nào." Lư chủ sự không chút do dự nói.
Tam thúc là một lão ngoan cố, gàn dở, đến Trình Liên còn chưa gọi qua, lại đi gọi một tiểu nha đầu không biết từ đâu đến? Hắn ta lạnh giọng nói: "Con gái của Trình Tang gia chủ vừa sinh ra đã chết, cháu gái từ đâu mà có?"
Mi Cơ cười mỉa mai: "Không tin thì hỏi lão gia nhà ngươi đi, Tạ Vân Hạc và nha hoàn thông phòng tên Trình Liên cũng ở đây đấy, để bọn họ nói cho ngươi biết!"
Lư chủ sự nghiêm giọng nói: "Sao ngươi dám làm nhục quyền gia trưởng như vậy?"
"Quyền gia trưởng? Ọe..."
Mi Cơ ôn ói.
'Không lý nào như vậy!"
Lư chủ sự siết chặt nắm đấm.
Lư chủ sự bá đạo ngang dọc trong khu mỏ, từ trước đến nay chưa từng có ai dám ở trước mặt hắn ngạo mạn như vậy.
Càng đừng nói đến đối phương chỉ là một tiểu nha hoàn.
Đợi hắn dạy cho tên mạo danh thiếu gia chủ này một bài học, sẽ bắt tiểu nha hoàn này về, bắt nàng ta hầu hạ hắn ba ngày ba đêm, xem nàng ta còn kiêu ngạo hay không!
Trình Liên lúc này đang ở trong phòng Tạ Vân Hạc, hai người đương nhiên cũng nghe được động tính trong sân.
Tạ Vân Hạc muốn ra ngoài, nhưng đã bị Trình Liên ngăn lại.
"Lão gia, Lư chủ sự đang rất tức giận, nếu bây giờ ngài ra ngoài, chẳng phải sẽ làm hắn khó xử sao? Hơn nữa, tỷ tỷ cũng không di ra, hai người kia tự chuốc lấy phiên phức thì tự mình đi giải quyết. Nó chẳng phải muốn làm gia chue sao? Một chủ sự cũng không thu phục được, vậy còn nói gì đến chuyện nắm đại quyền khu mỏ? Đây là một cơ hội học tập hiếm có, ta biết trong lòng lão gia lo lắng cho nó, nhưng ngài không thể thay nó giải quyết cả đời dược, phải để nó tự học cách bản lĩnh."
Những lời này, chỉ thiếu đem mấy chữ âm mưu viết lên trên mặt.
Tạ Vân Hạc rốt cuộc cũng không di ra.
Trong lòng Trình Liên biết, ông ta căn bản không muốn đứng ra bệnh vực tiểu nha đầu đó.
Ông ta chỉ làm ra vẻ đang lo lắng, để bản thân mình đi lên đưa cho ông ta một bậc thang đi xuống.
Ông ta chính là người đạo đức giả như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận