Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 583: Cứu Người 1

Chương 583: Cứu Người 1Chương 583: Cứu Người 1
Gió thổi từ mặt hồ xen lẫn chút hơi lạnh.
"Hắt xì!"
Tô Tiểu Tiểu hắt hơi một cái.
Vệ Đình lập tức quay người đi vào sương phòng.
Đúng lúc này, cách đó không xa vang lên một tiếng 'ùm thật lớn, sau đó là một tiếng la hét thảm thiết.
"A... không hay rồi... có người rơi xuống nước...
"Nhanh lên..."
"Cứu với...
Thuyền hoa lão bản đang giết cá nửa chừng cũng nghe thấy tiếng động, cam theo dao phay chạy ra ngoài.
Chỉ nhìn thấy nha đầu mập mạp vừa nãy còn nũng nịu nói Người ta có hơi say sóng' đang vén váy lên, một chân mạnh mẽ đạp vào lan can, nhảy lên một cái về phía trước ... à không, nhảy xuống nước!
Người rơi xuống nước là một chàng trai trẻ.
Nàng tóm lấy người kia và ném hắn ta lên mui thuyền như một cái bao tải.
"Lên rồi! Lên rồi!"
Có người kêu lên.
Kiến thức về nước của Tô Tiểu Tiểu ở kiếp trước rất tốt, khả năng chống nước của cơ thể cũng không tệ, thứ cản trở nàng chính là bộ y phụ nặng nề trên người, nó nặng gấp mấy lân sau khi bị ngâm trong nước.
Trên thuyền, một người hảo tâm chỉ vào Tô Tiểu Tiểu đang liều mạng bơi ngược dòng trong hồ, lớn tiếng nói: "Nhanh, nhanh, nhanh! Đưa cho vị hảo hán kia một cây sào!"
Tự coi Tô Tiểu Tiểu là một cô nương mềm yết: "..."
Điều này cũng không trách mọi người, thực sự là vì động tác của Tô Tiểu Tiểu quá nhanh, mọi người hoàn toàn không thấy rõ đó là ai cả. Chỉ nghe tiếng động rất lớn, tạo ra một cơn sóng lớn trên mặt hồ, khiến con thuyên chao đảo.
Nếu không phải Tô Hiểu Hiểu đã ném chàng trai trẻ rơi xuống nước kia lên thuyền, thì bọn họ có thể còn tưởng rằng lại có người... rơi xuống nước.
Tô Tiểu Tiểu từ chối cây sào!
Vệ Đình thực sự không ngờ rằng ngay lúc hắn quay về sương phòng để lấy áo choàng lại có người rơi xuống nước. May mắn thay, sức mạnh của Vệ Đình không trộn lẫn với nước, hắn chỉ nhẹ nhàng nhón chân, giống như một con hải âu lướt trên mặt nước, nâng Tô Tiểu Tiểu lên.
Hai người họ đáp xuống mui thuyền bên cạnh.
"Ôi trời... Chết người rồi..."
"Có đại phu ở đây không?"
"Chàng trai trẻ! Tỉnh lại đi..."
Những vị khách tốt bụng trên thuyền vây quanh chàng trai trẻ được cứu lên kia.
Khuôn mặt chàng trai tái nhợt và bất tỉnh.
Thuyền gia nhận thấy có điều gì đó không ổn nên vội vàng kêu người đi đến một y quán để mời đại phu.
Chỉ là y quán gần nhất cũng cách đó hai dặm, cả lượt đi và về cũng không biết có kịp hay không...
Thuyền gia vô cùng sầu não.
Tự nhiên trên thuyền hắn lại có người chết, sao này hắn làm sao có thể tiếp tục làm ăn đây?
Ở phía đông, một chiếc thuyền sơn khác đang chậm rãi di chuyển tới, khác với những chiếc thuyền trên bờ được che phủ bên ngoài như một tửu lâu trên hồ. Chiếc thuyền này thật sự rất sang trọng và hoành tráng, có thể tự do đi khắp mặt hồ.
Có hai tâng, giống như một tòa lâu tinh xảo được xây dựng trên thuyền.
Bên trong một gian sương phòng nào đó trên lâu hai, Huệ An công chúa đã chú ý đến động tĩnh ở phía bên kia.
Nàng ta hiếm khi có cơ hội rời khỏi cung. Hôm nay, nàng ta đã cầu xin ca ca mình rất lâu mới được ca ca đồng ý cho nàng ta lên thuyên ngồi một lát.
"Tam ca! Nhìn kìa! Bên đó hình như xảy ra chuyện gì đó!"
Sự việc Tĩnh Ninh đã dạy dỗ cho đám công tử trẻ tuổi ở kinh thành truyền vào cung. Mọi người đều thâm khen ngợi Tĩnh Ninh chính trực, trừng gian diệt ác, có phong thái của đệ nhất công chúa Đại Chu.
Huệ An công chúa rất không hài lòng.
"Liệu có ai đó đang bị bắt nat không?”
Hừm, nàng ta cũng muốn giúp đỡ người khác khi gặp phải bất công!
Vượt qua mặt Tĩnh Ninh!
Trường Bình chạy ra ngoài, vươn cổ nhìn xem: "Hình như có người sắp chết đuối... đang gọi đại phu....
Đi cùng họ tình cờ có Hồ Huy, tôn tử của Hồ thái y.
Bạn cần đăng nhập để bình luận