Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 459: Cha Tô Khí Phách 2

Chương 459: Cha Tô Khí Phách 2Chương 459: Cha Tô Khí Phách 2
Trước sự ra chiêu của ba nhóc con, tiên hạ thủ vi cường để chiếm thế thượng phong, Tô Thừa đã nhanh tay nhẹ mắt bắt kịp!
Đại Hổ, Nhị Hổ cắn phải không khí.
Tiểu Hổ còn chưa kịp cắn —
"Bao nhiêu tiên một cái?" Lão cha Tô hỏi.
Người bán hàng rong nói: "Một xiên bốn mươi đồng."
Bốn bốn bốn bốn... bốn mươi?
Mẹ ơi, cái này e là bằng vàng đấy chứ!
Tô Thừa quả quyết mang ba đứa nhỏ đi!
Nước miếng của ba tên nhóc con có thể đựng đầy hai chai nước tương luôn.
Để xoa dịu trái tim đang tổn thương của ba đứa nhỏ, đồng thời tỏ vẻ mình không phải là một người gia gia keo kiệt, Tô Thừa hào phóng đi vào một cửa tiệm bán trái cây —
Mua chín trái sơn trà khô.
Làm thành ba xiên rồi đưa cho Đại Hổ Nhị Hổ Tiểu Hổ.
Ba nhóc con ghét bỏ mà cắn một ngụm.
Ôi chu choal
Chua quá đi!
Chua muốn rụng răng luôn á —
Ba nhóc con ở trên phố làm biểu tượng cảm xúc, nhảy tưng tưng tại chal
Đúng lúc này, một nam nhân ôm một cái thùng hàng lớn từ đi ra từ trong cửa tiệm, nhìn mấy đứa nhỏ đứng bên phố liền hét lớn: "Tránh đường!"
Ba tên tiểu gia hỏa đột nhiên bị người ta nạt nộ, thân hình nhỏ bé run rẩy, sơn trà của Tiểu Hổ rớt xuống.
Mặc dù nó chua, nhưng dù sao cũng là mua cho mình.
Tiểu Hổ khom người nhặt lên.
Nam nhân trực tiếp vươn chân ra, gạt Tiểu Hổ qua một bên.
Hắn ta không dùng lực, không tính là đá, nhưng lấy chân gạt đứa nhỏ ra, bản thân đã cực kỳ vô lễ rồi.
Huống chi Tiểu Hổ còn nhỏ, trọng tâm còn chưa vững, cứ thế mà ngã bẹp xuống đất.
Tô Thừa với vừa đi giày cho Nhị Hổ xong, Nhị Hổ nhảy nhót khiến giày bị rơi ra. Đâu biết chỉ trong nháy mắt như vậy, Tiểu Hổ lại bị người ta ức hiếp.
Ức hiếp ông ấy thì được... , không đúng, ức hiếp ông ấy cũng không được, ức hiếp đứa nhỏ nhà ông ấy càng không được!
Tô Thừa không nói hai lời, nâng chân đá hắn ta một cước ngã lăn quay!
Chiếc thùng trong ngực nam nhân bị bị hất mạnh sang một bên, khiến cho người qua đường bên cạnh bị dọa cho giật mình.
Tô Thừa ôm lấy Tiểu Hổ, vỗ vỗ bụi trên mông cho Tiểu Hổ: "Không sao chứ? Bị ngã có đau không?”
Tiểu Hổ duỗi bàn tay nhỏ bé chống xuống đất của mình TA, giọng nói non nớt cất lên: "Chay chay (tay) đau."
Tô Thừa thấy lòng bàn tay của đứa nhỏ đỏ bừng, sắc mặt liền trâm xuống.
Người kia bò dậy muốn đánh nhau với Tô Thừa bị một nam nhân trung niên từ cửa tiệm đi ra ngăn lại: 'Dừng tay!"
Trên người nam tử trung biên đeo lệnh bài của phủ Hộ Quốc Công.
Nam nhân dừng tay: "Trương quản sự."
Trương quản sự nói: "Ngày đầu tiên làm việc, bớt gây chuyện thị phi cho ta, nhặt đồ lên đi, lên xel"
Nam nhân cắn chặt răng, nhặt chiếc thùng lớn trên mặt đất lên, hung hăng trừng mắt nhìn Tô Thừa một cái, khập khiễng rời đi.
Tô Thừa nắm lấy cổ áo của hắn ta nói: "Lão tử cho ngươi đi rồi sao?"
Nam nhân kia không ngờ được bản thân đã không muốn so đo tính toán với ông ấy nữa, ông ấy vậy mà lại lao tới tìm đánh!
"Vị tráng sĩ này." Trương quản sự thản nhiên mở miệng: "Ngươi có gì chỉ giáo?"
Tô Thừa lạnh lùng nói: "Dung phải đứa nhỏ nhà ta, muốn cứ thế mà rời đi sao?"
Đứa nhỏ nhà ông ấy không thể chịu ủy khuất như thế được!
Nam nhân châm chọc nói: "Rõ ràng là tên dã hài tử kia đã cản đường của ta —"
"Ngươi bảo ai là dã hài tử?"
Tô Thừa dùng tay trái tát hắn ta một cái thật kêu!
Nam nhân kia bị tát một cú, ôm thùng lảo đảo ngã xuống đất.
Sắc mặt Trương quản sự trầm xuống.
"Gia gia, tè.'
Nhị Hổ muốn đi tè rồi.
Còn trẻ như vậy đã làm gia gia?
Bạn cần đăng nhập để bình luận