Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2892: Nhận Cha 1

Chương 2892: Nhận Cha 1Chương 2892: Nhận Cha 1
Ngay cả chuỷ thủ cứng rắn mà còn như vậy, huống chỉ là cơ thể máu thịt?
Ngã xuống cũng chỉ có thể hoá thành một đống thịt nát.
Nhưng góc bàn không trụ được sức nặng của hai người, cạch một tiếng đứt đoạn!
Mắt thấy hai người sắp ngã vào trong bàn kéo thành thịt nát, Tứ Hổ đột nhiên đâm cửa đi vào, cắn lấy đai lưng sắp vào khe hởi
Bốn cái móng ngựa của nó gắt gao giữ trên mặt đất phát ra tiếng chói tai, cọ xát tạo ra dấu vết rất dài!
Tứ Hổ dùng hết sức cắn đai lưng không nhả, dùng cơ thể hai năm tuổi kéo sức nặng của hai người.
Kim điêu và liệp ưng bay vào cũng từng con ngậm lấy đai lưng kéo.
Tên sai vặt và đám đồng bạn vốn không dám đi vào, nghĩ đến Tứ Hổ liều lĩnh, khẽ cắn môi vẫn là đi vào.
Bọn họ thấy sàn nhà rạn nứt, một dải lụa của nữ tử vươn tới, Tứ Hổ và hai con chim to đang kéo lên trên cái gì đó.
Có thể nào ở dưới thực sự có người?
Mấy người cũng không hỏi là ai, lúc Tứ Hổ, Kim điêu, Liệp ưng gần như kiệt sức đồng loạt nhào qua bắt được đai lưng.
Gân thái dương tên sai vặt nổi lên: "Trương ca, đi lấy dây thừng! Cái thắt lưng này rất nhanh sẽ đứt!"
"Được! Được! Ta đi tìm!"
Người được gọi là Trương ca là người làm vườn của Thiên Ngọc Đường, những con bướm đầy màu sắc chính là do hắn ta nuôi.
Trương ca ngã nhào ra ngoài, tới phòng củi gần đó tìm một quận dây thừng chắc chắn.
Hắn ta thả dây thừng xuống.
Cung chủ một tay túm đai lưng, tay kia túm Cơ Minh Lâu, không còn tay nào thừa ra.
Một tay Cơ Minh Lâu bắt lấy dây thừng.
Nhưng lúc này đai lưng đứt xoẹt một tiếng!
Cung chủ rơi xuống, vạt áo màu tím toả ra trong bóng tối của mật thất như một đoá tử liên nở rực rỡ trong đêm.
Cánh tay Cơ Minh Lâu kéo lại gắt gao ôm cái eo mảnh khảnh của bà ấy vào. Da ông ta nóng bỏng xuyên qua tâng tầng lớp lớp vải áo, ấm áp đặt lên eo của bà ấy.
Cung chủ không nói gì.
Cơ Minh Lâu ngửa đầu nhìn lên khe trên đỉnh nghiêm mặt nói: "Chìa khoá mở cơ quan ở phía sau bức họa trong căn phòng”
Là tiếng của Đường chủi
Mấy người đồng loạt ngẩn ra.
Thật không ngờ người bị nhốt phía dưới vậy mà lại là Đường chủ Cơ Minh Lâu của bọn họi
Tên sai vặt phản ứng lại: "Nhanh nhanh nhanh! Đi tìm chìa khoái"
Vẫn là Trương ca đi tìm.
Sức của hắn ta là nhỏ nhất, những người khác sức lớn túm lấy dây thừng.
Nhưng biết được là Đường chủ làm hắn ta có chút hoảng, Tứ Hổ men theo cắn bức hoạ xuống, mở ra ngăn bí mật bên trong.
Trương ca thở phào một hơi lấy được cái chìa khoá.
"Đường chủ, ta lấy được rồi!"
"Đi sang mép bên phải sáu bước..."
Cơ Minh Lâu chưa nói xong, tấm đá dưới lòng bàn chân Trương ca đột nhiên nứt ra, may mắn Tứ Hổ tay mắt nhanh nhẹn ngậm lấy hắn ta nhảy lên.
Nhưng không may, chìa khoá trong tay hắn ta rơi xuống dừng ở trên bàn kéo dưới tâng chót.
Cùng với chuyển động chậm rãi của bàn kéo.
Mỗi lúc chuyển động, cái chìa khoá lại bị trượt ra ngoài một chút.
Trượt thêm vài cái nữa sẽ rơi vào trong bàn kéo bị nghiền thành mảnh nhỏ.
Hai cái khe quá hẹp, đừng nói người không thể xuống, ngay cả kim điêu và liệp ưng cũng không thể vào.
Cũng may Ngũ Hổ bắt được một nửa con bướm rốt cuộc nhớ lại việc chính của mình.
Nó đập cánh bay xuống.
Dưới chỉ huy của Cung chủ, nó thoải mái xuyên qua cái khe, từ trên bàn kéo ngậm lên cái chìa khoá.
Hai người thành công được cứu.
Cơ Minh Lâu không dám ở lại: "Chỗ này rất nhanh sẽ sập! Nhanh chóng rời khỏi!" Mọi người lập tức xông ra ngoài, vừa mới tới sân, lầu các phía sau lập tức ầm ầm sụp xuống, bụi đất giống như sóng biển thổi đến.
"Khụ khụ khụt”
"Khụ khụt"
"Khụ khụt"
Bạn cần đăng nhập để bình luận