Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2280: A Huyên Đã Trở Về Rồi 2

Chương 2280: A Huyên Đã Trở Về Rồi 2Chương 2280: A Huyên Đã Trở Về Rồi 2
Nàng ta đã từng đến am ni cô để bày tỏ sự tức giận của mình với hoàng tổ mẫu, nhưng nàng ta sợ rằng hoàng tổ mẫu sẽ không nói cho nàng ta biết được sự thật mà thôi.
Cảnh Tuyên Đế lại hỏi là nguyên nhân vì sao mà chuyện hòa thân lại bị hủy bỏ.
Lời nói của Công chúa Huệ An không khác gì nhiều so với lời của sứ thần - người kết hôn với Công chúa Huệ An là tam vương tử của Tông Chính Minh, cho nên sau khi Tông Chính Minh bị xử tử, thì tất cả những người kế vị của ông ta đều bị phế truất trở thành thường dân.
Bản thân Tông Chính Huy không có con cái, cho nên đã không có đối tượng phù hợp để hòa thân.
Cảnh Tuyên Đế cũng hỏi về động tĩnh về phía người của Vệ gia, và hỏi Gia Cát Thanh có phải chính là Vệ Thanh hay không.
Công chúa Huệ An liền giả ngốc.
Cảnh Tuyên Đến khi nghĩ đến tâm tư đơn thuần của đứa nhi nữ này, thì liền cho rằng nàng ta cũng không khó giấu giếm, cho nên ông ta cũng không có tâm tư mà tiếp tục chất vấn nữa.
Khi từ tẩm cung của Cảnh Tuyên Đế đi ra, thì công chúa Huệ An liền cúi đầu, mà bước đi với dáng vẻ đầy tang thương.
"Sao thế?"
Công chúa Tĩnh Ninh bình tĩnh hỏi: "Chúng ta ra ngoài chơi mấy tháng rồi, mà muội vẫn chưa thấy đủ vui sao?"
Công chúa Huệ An lạnh lùng nói: "Phụ hoàng vừa rồi hỏi ta nhiều vấn đề như vậy, nhưng người lại không quan tâm ta như thế nào, xem ta có bệnh hay không, ăn uống có tốt hay không, hay là đi đường vất vả."
Công chúa Tĩnh Ninh liền im lặng.
Sau một lúc lâu, nàng ấy thì thâm: "Phụ hoàng không còn là phụ hoàng của ngày xưa nữa, người đã thay đổi rồi."
"Vẫn còn có chút không thoải mái." Công chúa Huệ An nhẹ giọng nói.
Công chúa Tĩnh Ninh mấp máy môi, và dường như muốn an ủi nàng ta, nhưng lại không nói gì.
Công chúa Huệ An nói: "Ta đi thỉnh an mẫu hậu đây."
Công chúa Tĩnh Ninh liền nhìn nàng ta: "Ra ngoài một chuyến, thì ngược lại ta đã học xong toàn bộ lễ nghi rồi. Cho nên không cần đâu, mẫu hậu đã nghỉ ngơi rồi, vậy muội gãy quay về Khải Tường Cung đi nhé."
"Tỷ tiễn ta." Công chúa Huệ An nói.
Công chúa Tĩnh Ninh trừng mắt nhìn nàng ta, nhưng rốt cuộc cũng vẫn phải đi theo nàng ta mà thôi.
"Trời đã quá muộn rồi, cho nên ta sẽ không vào đâu."
"Tỷ chờ ta một lát!"
Nói xong, công chúa Huệ An liền nhanh chóng tiến vào Khải Tường Cung, thế là một lúc sau thì đã mang theo một chiếc hộp gỗ nặng nề mà đi ra.
"Tĩnh Ninh, đây là tiểu kim khố của ta, ta đã tích trữ nhiều năm như vậy rồi, cho nên tất cả bảo vật mà ta yêu thích nhất thì nó đều ở đây cả rồi."
"Cho ta xem kim khố của muội được không?"
"Cho tỷ."
Công chúa Tĩnh Ninh có chút bối rối trước hành động này.
Bởi vì nếu bình thường muốn xem bên trong, thì nha đầu này sẽ không cho.
Công chúa Huệ An vừa chân thành và cẩn thận từng li từng tí để nói: "Nếu một ngày nào đó ta làm điều gì có lỗi với tỷ, thì tỷ chính là hãy nhận phần tiểu kim khố này, mà tha thứ cho ta."
Tuy rằng công chúa Tĩnh Ninh không cảm thấy rằng với cấp bậc của muội muội túi rơm này, thì lại có thể làm ra chuyện có lỗi với nàng ấy, nhưng nếu kim khố đã đưa đến tận cửa, mà lại không nhận thì uổng phí.
"Vậy thì cứ quyết định như vậy đi!"
Công chúa Huệ An trở lại Khải Tường Cung với tâm trạng vui vẻ.
"Mẫu phi ơi!"
Nàng ta lao vào vòng tay của Nhàn phi.
Nhàn phi đang ngôi trên ghế của quý phi, thế là khi bị nàng ta đụng phải, thì liên muốn tức giận, nhưng khi nghĩ đến nhi nữ thất lạc của mình vừa được tìm thấy, thì bà ta không chỉ có vui mừng mà còn có cả đau lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận