Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2355: A Huyên Xấu Bụng 2

Chương 2355: A Huyên Xấu Bụng 2Chương 2355: A Huyên Xấu Bụng 2
Lục Ngạo Thiên thẹn quá thành giận nói: "Ông nội nó! Ngươi mới là khuyển mãi! Lão tử là môn chủ của Hỏa Sát Môn! Lão tử được mời tới đây đó!"
Vệ Lục Lang nhìn về phía Tô Huyên: "Hỏa Sát Môn lại là cái gì? Lợi hại không?"
Tô Huyên cười như không cười nhìn Lục Ngạo Thiên một cái: "Một tiểu môn tiểu phái không có chỗ xếp hạng mà thôi."
Lục Ngạo Thiên lại bị chọc giận lần nữa: "Ngươi nói ai là tiểu môn tiểu phái hả? Liên minh sát thủ của ngươi thì ghê gớm chắc? Có bản lĩnh thì quyết đấu thêm một trận quang minh chính đại với lão tử!"
Vệ Lục Lang chậc chậc nói: “Sao ông ta nóng tính quá vậy?”
Tô Huyên nói : "Có liên quan đến công pháp tu tập."
Vệ Lục Lang hình như giác ngộ, nói với Tô Huyên: ˆVậy, ngươi lạnh lùng như vậy, cũng có liên quan đến bí thuật La Sát sao?”
Tô Huyên: "...
Tô Huyên nhìn Lục Ngạo Thiên nói: "Hỏi ngươi một chuyện khác, ngươi thành thành thật thật khai ra, ta sẽ cho ngươi thêm một cơ hội quyết đấu. Thắng tùy ngươi đi, thua ta cũng sẽ không làm gì ngươi, vụ giao dịch này thỏa đáng không?”
Lục Ngạo Thiên nheo mắt: "Nếu như ta ra tay nặng, gây chết người thì sao?"
Tô Huyên nói: "Công bằng quyết đấu, sinh tử tự phụ."
Lục Ngạo Thiên sảng khoái nói: "Được! Lão tử đồng ý với ngươi! Muốn hỏi gì, nói đi!"
Tô Huyên quay đầu nhìn về phía cửa.
Vệ Thanh ung dung đi tới, đứng trước mặt Lục Ngạo Thiên: "Ngươi có biết ta không?"
Lục Ngạo Thiên ngước mắt nhìn Vệ Thanh nhìn.
Ông ta đang nằm, nhìn người chỉ có thể nhìn ngang.
Ông ta nhíu mày: "Đỡ ta lên!"
Vệ Lục Lang kéo ông ta lên, để ông ta ngồi dựa trên vách tường.
Lúc này, Lục Ngạo Thiên đã thấy rõ dáng vẻ của Vệ Thanh.
"Ngươi là ai?"
Ông ta hỏi hỏi.
Mấy người bọn họ trao đổi một cái ánh mắt.
Lục Ngạo Thiên quay đầu nhìn lại, phát hiện vậy mà không biết từ lúc nào tiểu nha đầu đã đặt ngón tay lên cổ tay bị trói ở đằng sau của mình. Tô Tiểu Tiểu rút tay về: 'Mạch đập bình thường, có vẻ như không có nói dối."
Vậy thì kỳ lạ.
Khí hỏa chước của ông ta, giống y hệt như chước khí còn sót lại trong cơ thể Vệ Thanh, có lẽ là cùng một loại công pháp.
Nếu như ông ta không biết Vệ Thanh, vậy thì người năm đó tra tấn Vệ Thanh không phải là ông ta.
Tô Huyên hỏi: "Những người khác trong Hỏa Sát Môn của các ngươi cũng giống như ngươi, luyện được khí chước hỏa sao?"
Lục Ngạo Thiên lạnh lùng hừ một tiếng: "Ngươi muốn hỏi tâm pháp võ công của Hỏa Sát Môn bọn ta? Trừ ta ra, không ai có thể luyện đến cảnh giới này."
Dừng một chút, ông ta có chút không tình nguyện bổ sung: "Còn có tên biến thái Cầu lão kia."
Tô Tiểu Tiểu lắc đầu với bọn họ, lập tức phủ định khả năng Cừu lão là hung thủ.
Cầu lão không có sở thích tra tấn người khác, ngược lại, ông ấy thường xuyên cứu người.
"Ngươi suy nghĩ lại xem." Tô Huyên nói.
"Thật sự không có!" Lục Ngạo Thiên mất kiên nhẫn nói: "Ngươi cho rằng tâm pháp của Hỏa Sát Môn bọn ta ai cũng có thể luyện được hả? Lão tử không biết đã luyện bao nhiêu năm, cũng mới bước vào tầng thứ tư mà thôi!"
Tô Huyên lại hỏi: "Có bao giờ ngươi dùng khí hóa chước tra tấn ai chưa?"
Lục Ngạo Thiên nói: "Giết người thì giết người! Tra tấn cái con khỉ! Lão tử toàn là một đao chém chết, một chưởng đánh chết thôi!"
Vệ Đình nói: "Xem ra là một người khác hoàn toàn.'
Người lợi dụng công phu của Hỏa Sát Môn đả thương Vệ Thanh, rất có khả năng chính là thủ phạm thật sự phía sau màn phế bỏ võ công của Vệ Thanh, cắt đứt gân tay gân chân của Vệ Thanh, chặt đứt một tay của Vệ Lục Lang, hủy đi dung mạo và cuống họng của Vệ Lục Lang.
Người này thủ đoạn cực kỳ âm độc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận