Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1746: Người Mới 1

Chương 1746: Người Mới 1Chương 1746: Người Mới 1
Tô Tiểu Tiểu: "..."
"Liệu Trình gia có nhận ra không?" Vệ Đình cuối cùng cũng lên tiếng.
Trịnh Hải mỉm cười và nói với hai người: "Chiếc vòng tay này là vật được chôn cùng với bé gái. Các ngươi chỉ cân nhấn mạnh rằng do mẫu thân để lại."
Tô Tiểu Tiểu lại nói: 'Mẫu thân ta thì sao?"
Trịnh Hải nói: "Bà ấy đã qua đời, trước khi chết bà ấy đã nói cho ngươi biết sự thật. Bề ngoài bà ấy không quan tâm, nhưng thực ra bà ấy đã hỏi thăm rồi. Chiếc vòng tay này là thứ chỉ có ở vương đô mới tìm được. Bà ấy hy vọng rằng ngươi có thể quay trở lại vương đô để tìm lại cội nguồn của mình. Và sau nhiều lần tìm hiểu, cuối cùng ngươi cũng tìm ra được thân thế của mình.
Vẻ mặt Tô Tiểu Tiểu không nói nên lời: "Cái này gọi là "Nhiều bên điều tra rồi tìm ra thân thế”... Có thể tường thuật lại kỹ chút được không? Đây không phải là nữ nhân yếu đuối cũng có thể tra được sao?"
Trịnh Hải ho nhẹ: "Ta tạm thời chỉ có thể nghĩ tới đây, nếu có sơ hở, các ngươi có thể tự mình tìm cách bổ sung."
Tô Tiểu Tiểu: "..."
"Ta không có giống người của Trình gia."
"Phụ thân của ngươi."
"Phụ thân ta đâu?”
"Cũng chết rồi."
"Gia đình nhận nuôi mẹ ta đâu rồi?"
"Họ đều chết vì dịch bệnh."
Tô Tiểu Tiểu: "..."
Trịnh Hải mở tủ và lấy ra một chồng tài liệu: "Ta tìm thấy hai nơi từng có dịch bệnh, còn việc đăng ký hộ khẩu và hướng dẫn đường đi của cả hai nơi đều đã hoàn tất, được rồi, ngươi chọn một nơi xuất thân đi."
Tô Tiểu Tiểu: Không có kịch bản, chỉ có đạo cụ thôi phải không?
Tô Tiểu Tiểu lấy ra hộ khẩu và lộ trình ra, nghĩ đến những người đi cùng mình rồi nói: "Chỉ hộ tịch của ta thôi là chưa đủ. Lần này bọn ta có rất nhiều người ở đây."
"Bao nhiêu?" Trịnh Hải hỏi.
Tô Tiểu Tiểu duỗi ra từng ngón tay: "Một đôi tay không đủ đếm."
Lần này Trịnh Hải vẫn im lặng. Ông chủ cũng chưa nói gì, có bao nhiêu người thì cứ gom lại vậy...
Hắn ta hít một hơi thật sâu, chậm rãi nói: "Các ngươi cho ta một ngày, chậm nhất trưa mai ta sẽ chuẩn bị giấy thông hành cho các ngươi."
Bước ra từ cửa tiệm vải Cẩm tú, tâm trạng của Tô Tiểu Tiểu rất tốt.
Vệ Đình nhìn nàng: “Vui vậy sao?"
Tô Tiểu Tiểu nhướng mày nói: "Tất nhiên là ta rất vui khi có thể đi đến vương đô! Tiêu Thuấn Dương tưởng rằng hắn ta đang giam giữ chúng ta. Hắn tưởng có thể gây khó khăn cho chúng ta tiến vê phía trước, chắc chắn hắn sẽ há hốc mồm cho xem?"
Vệ Đình cười khúc khích: "Ta nghĩ nàng nóng lòng muốn làm con gái Trình gia đúng không?”
Tô Tiểu Tiểu hắng giọng.
"Khạc."
Nếu đã nhìn thấy thì tốt nhất đừng nói ra a.
Tô Tiểu nghiêm nghị nói: "Đây chỉ là để thuận tiện cho việc đi tìm thuốc của phụ thân và nhị ca sao? Trình gia, chàng không nghe lời Lão Trịnh nói rồi sao? Thánh nữ hiện tại là đại tiểu thư của Trình gia. Điều này có nghĩa là gì? Trình gia có liên quan đến Thánh Nữ Điện! Nếu ta vào Trình gia, dù là hỏi tin tức hay tìm thuốc, mọi thứ sẽ dễ dàng hơn nhiều!
Vệ Đình nghi ngờ nhìn nàng: "Nàng xác định đây không phải trò vui của mình?”
"Đương nhiên là không rồi!"
Tô Tiểu Tiểu chắp hai tay ra sau lưng, hất cái đầu nhỏ lên, oai vệ đi về phía trước
Sau khi trở về nhà trọ, cả hai đi đến chỗ Vệ Thanh.
Bốn đứa nhỏ đang ngồi thành một hàng ăn bánh gạo, thêm một con vet vàng cũng đứng bên cạnh vui vẻ mổ bánh gạo.
Thấy mẹ về, Đại Hổ, Nhị Hổ và Tiểu Hổ lập tức đứng dậy, chạy đến bám vào người mẹ rồi tiếp tục ăn bánh gạo.
Vệ Đình kể về việc đến của hàng vải Cẩm Tú và gặp được Trịnh Hải, cũng như chuyện liên quan đến nguồn gốc của chiếc túi gam thì Vệ Đình chỉ de cập là nó được Tô Ly gửi đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận