Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2884: Bại Lộ Thân Phận 2

Chương 2884: Bại Lộ Thân Phận 2Chương 2884: Bại Lộ Thân Phận 2
Lệnh của trưởng lão là thật, Cừu trưởng lão bọn họ cũng đã gặp qua.
Các đệ tử cho đi.
Hô.
Vệ Lục Lang hơi kích động thầm thở ra một hơi nhẹ nhõm.
Có chút kích thíchl
Núi Sát Thủ Minh đúng là núi non chân chính, phong cảnh đẹp, đường núi gập ghềnh.
Mấy người tập võ như Vệ Đình ngược lại không có vấn đề gì chỉ là khổ Lăng Vân.
Đôi chân của hắn ta như có chì, mỗi bước đi đều giống như dùng tới sức của toàn thân.
Vệ Đình quay đầu lại nhìn hắn ta một cái, đi tới chỗ hắn ta.
Đang muốn cõng hắn ta thì Quỷ Phố đến trước một bước ngồi xổm xuống trước mặt hắn ta: "Lên."
Lăng Vân do dự một lát, không từ chối.
Quỷ Phố cõng hắn ta trên lưng, đi đường núi như trên đất bằng: "Nói trước, ta là đau lòng đệ đệ ta."
Tiểu Thất bị thương.
Hắn ta không thể để Tiểu Thất lại tốn sức.
Cũng không phải hắn ta bằng lòng cõng người này!
Lăng Vân hiếm thấy không đấu võ mồm với hắn ta.
Không phải không muốn mà là mệt muốn chết rồi, không còn sức để nói chuyện.
Vừa nãy mặc dù bọn họ không có hỏi đệ tử Sát Thủ Minh rằng Thường quản sự đã lên núi chưa nhưng nhìn từ phản ứng của mấy người, không khó đoán người phủ thành chủ đã tới Sát Thủ Minh.
"Đi nhanh chút."
Vệ Đình nói.
Quỷ Phố hỏi: "Ngươi không chịu đựng được sao?"
Vệ Đình nghiêm mặt nói: 'Chịu được."
Quỷ Phố nói: "Rất tốt."
Tất cả mọi người đều đi nhanh hơn.
Trên đường gặp phải không ít đệ tử Sát Thủ Minh, đều lừa dối an toàn vượt qua. Ngay lúc bọn họ sắp tới cửa Sát Thủ Minh, không nghĩ chuyện gì đã xảy ra.
Mấy đệ tử Giang Quan Triều xuống núi làm việc, vừa hay đụng phải bọn chúng.
Không khéo, thất đệ tử của Giang Quan Triều ở trên đảo là cao thủ dịch dung được người xưng là Thiên Diện Lang Quân.
Hắn ta nhìn thấu thuật dịch dung của mọi người, cảnh giác hỏi: "Các ngươi là ai? Giả mạo người phủ thành chủ là muốn gì?"
Vừa nghe mấy người giả mạo, mấy người còn lại đều vang lên chuông cảnh báo.
Ngũ sư tỷ Liễu Trân Nhi và tứ sư huynh Trần Vũ lập tức rút ra bảo kiếm bên hông, bảo đao của bát sư huynh Ninh Như Phong cũng ra khỏi vỏ.
Liễu Trân Nhi đón hướng gió dùng sức nghe, mày liễu nhăn lại: "Tang hoa... các ngươi là người Bách Hoa Cung! Bách Hoa Cung các ngươi mấy lần khiêu khích Sát Thủ Minh, chúng ta còn chưa đi tìm các ngươi gây phiền toái, các ngươi lại tự mình đưa lên cửal"
Vệ Lục Lang thấy chuyện bại lộ, dứt khoát không nguy trang, lấy mặt nạ da người khó chịu trên mặt xuống, nói với mấy người đó:
"Uy! Chúng ta là tới giúp các ngươi! Có biết sư phụ các ngươi đang gặp nguy hiểm không?”
Liễu Trân Nhi ánh mắt lạnh lùng: "Ngươi còn có mặt mũi nhắc sư phụ ta! Sư phụ ta chính là bị Bách Hoa Cung các ngươi làm hại bị thương nặng! Thù này không báo không phải quân tử! Chịu chết đi!"
Nàng ta dứt lời không chút khách khí chém một kiếm tới Vệ Lục Lang.
Vệ Lục Lang giơ tay phải ngăn cản trường kiếm của nàng ta.
"Ôi...
Kiếm thật nặng!
Bả vai Vệ Lục Lang tê một chút.
Vệ Đình giao thủ với Liễu Trân Nhi.
Lúc này hắn có thể cảm giác rõ ràng võ công của Liễu Trân Nhi tăng lên rất nhiều so với mấy tháng trước.
Không chỉ có Liễu Trân Nhi, hơi thở mấy người còn lại cũng cường đại hơn trước kia.
Không hổ là Sát Thủ Minh.
Thiên Diện Lang Quân nói: "Ngũ sư tỷ, người này giao cho ta, đừng làm bẩn tay sư tỷ."
Vệ Lục Lang nổi giận: "Uy! Ngươi mới bẩn! Từ đầu đến chân ngươi đều bẩn!"
Vệ Đình nói với Vệ Lục Lang: "Nhược điểm của hắn ở dưới chân!" Lúc ở đại hội luận võ, Tô Mạch đã giao thủ với hắn ta.
Hắn ta am hiểu thuật dịch dung, hai tay linh hoạt khác thường, tay không tiếp kiếm Tô Mạch nếu là bị hắn ta chủ động mà rơi vào bị động thì sẽ rất dễ dàng chết trong tay Thiên Ảnh của hắn ta.
"Được rồi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận