Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 899: Một Đôi Xấu Xa 4

Chương 899: Một Đôi Xấu Xa 4Chương 899: Một Đôi Xấu Xa 4
Hắn ta đập vào hai tên đồng bọn, cả ba tên nằm rạp dưới đất phun máu tươi.
Tô Tiểu Tiểu ra khỏi thùng xe, uy vũ bá khí mà đứng trên bệ ngồi ngoài xe, một tên đến, nàng đạp bay một tên, hai tên đến, nàng đạp bay cả đôi.
Thích khách luân phiên trèo lên xe, mà không một tên nào chiếm được lợi thế từ tay nàng.
Có lẽ thích khách nhận ra nàng là nhân vật khó nhan rồi, từ bỏ việc công kích nàng, mà chuyển sang chém giết đoàn cấm vệ quân kia.
Cấm vệ quân dần dân không chống đỡ nổi.
Hoạ vô đơn chí chính là, từ trong rừng lại xông ra một đợt thích khách, võ công của đợt thích khách này lại cao hơn nhiều nữa.
Một tên trong đó từ trên không vụt lướt qua Tô Tiểu Tiểu, một roi đã trói chặt Tô Tiểu Tiểu.
Ngay sau đó, trường đao của hắn ta hung ác hướng về đầu Tô Tiểu Tiểu chém tới.
Cực nhanh trong lúc đó, một thân ảnh cao lớn cường tráng từ trên trời giáng xuống, một kiếm hất trường đao của tên kia ra, lại một cú lộn ngược ra sau, mũi chân đá ngay vào cằm của tên đó, đá đến hắn ta nằm bẹp tại trận.
"Ngươi không sao chứ?”
Nam tử hỏi.
Tô Tiểu Tiểu vô cùng yếu ớt mà nói: "Ta không sao, mau... Mau bảo vệ Thái hậu."
Vệ Đình nhàn nhạt gật đầu, trường kiếm vươn tới, cắt đứt sợi roi trên người nàng, lạnh nhạt mà nói: "Ngươi đến đợi ở xe ngựa, để ta đối phó với bọn chúng."
Tô Tiểu Tiểu từ nữ phỉ phút chốc biến thành tiểu đáng thương, đỡ lấy ngực, chăm chú ngóng nhìn hắn: "Đa tạ công tử..."
Cấm vệ quân: cứ cảm thấy có chỗ nào đó không đúng?
Cấm vệ quân thấy Vệ Đình tới, ai cũng thở phào một cái.
Có Vệ đại nhân ở đây, bọn họ sẽ không chết trong tay thích khách đâu.
Vệ Đình ra lệnh: "Muốn bắt cướp thì bắt tên cầm đầu trước, Uý Trì Tu, ngươi đi đối phó với tên câm đao vàng kial"
Uý Trì Tu ù ù cạc cạc hỏi: "Tên nào? Là tên lùn đó sao?"
Thân người Phù Tô run một cái.
Ngươi mới là tên lùn!
Cả nhà ngươi đều là tên lùn!
Sau khi Vệ Đình cùng Uý Trì Tu giải quyết xong vài tên thủ lĩnh thích khách, đám thích khách như rắn mất đầu, chia ra tứ phía mà trốn.
Thủ lĩnh cấm vệ quân đi lên trước, chắp tay với Vệ Đình: "Đa ta Vệ đại nhân ra tay tương cứu!"
Vệ Đình cao lãnh mà đáp: "Khách khí rồi. Thái hậu với cung nữ kia đều không sao chứ?"
"Cung nữ?" Thủ lĩnh cấm vệ quân ngơ ngác nói: "Người là đang chỉ cô nương béo lúc nãy sao? Nàng là Tô phu nhân đó! Vệ đại nhân chưa gặp qua nàng sao?”
Vệ Đình mặt không biến sắc nói: "Chưa từng gặp mặt."
Thủ lĩnh cấm vệ quân bừng tỉnh ngộ: "Thì ra là vậy, bảo sao, Vệ đại nhân làm sao lại ra tay cứu người của Tần gia kia chứ?"
Một canh giờ sau, tin tức ấu tử* Vệ gia cứu thiên kim Tần gia, bùng nổ khắp cả kinh thành.
Điện Tử Thần, Cảnh Tuyên Đế đang phê duyệt tập tấu chương.
Toàn công công vô cùng sốt ruột đi đến bên cửa: "Bệ hạ, nô tài có việc bẩm báo!"
Từ lần trước lúc Cảnh Tuyên Đế bị trúng độc, sau đó Phúc công công có công đứng ra hộ giá Tĩnh Ninh Công chúa, Toàn công công bên cạnh Cảnh Tuyên Đế gần như sắp thành người vô hình rồi.
Khó khăn lắm mới có được một mớ tin tức trước mắt, ông ta tất nhiên muốn lấy lại mặt mũi bên cạnh Cảnh Tuyên Đế rồi.
"Chuyện gì?" Cảnh Tuyên Đế hỏi.
Toàn công công sải bước tiến vào trong, cúi người hành lễ, nói: "Thái hậu gặp phải thích khách rồi!"
Sắc mặt Cảnh Tuyên Đế lập tức thay đổi: "Thái hậu có bị thương không?"
Toàn công công vội đáp: "Nghe nói Vệ đại nhân đến nơi kịp lúc, Thái hậu không sao cả."
Cảnh Tuyên Đế mới yên tâm, nhàn nhạt nói tiếp: "Lui xuống đi."
Toàn công công ngơ ra.
Vậy là xong rồi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận