Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1412: Sủng Tôn Cuồng Ma 2

Chương 1412: Sủng Tôn Cuồng Ma 2Chương 1412: Sủng Tôn Cuồng Ma 2
Loại biện pháp dùng cổ tới khôi phục nội lực này nhất định là có phản phệ cực lớn, thuộc ve giết địch một ngàn tự tổn hại 800, nhưng ở trước kia ông ta bị phản phệ, thường đối thủ bị mất sức chết trước.
Tô Tiểu Tiểu đi trước trả kẻng cho phu canh, lại đi ngõ nhỏ tìm xe ngựa.
Tô Huyên ngồi trên xe ngựa.
"Tứ biểu ca." Tô Tiểu Tiểu lên xe chào hỏi, đi thẳng vào vấn đề hỏi: "Có phải ngươi biết ông ta đánh không chết hay không?”
Tô Huyên nói: "Chặt đầu, sẽ chết."
Tô Tiểu Tiểu nghiêm mặt nói: "Vấn đề là nội lực của ông ta khôi phục nhanh như vậy, ai có thể chặt đầu ông ta?"
Tô Huyên nhẹ giọng nói: "Ta nói rồi, ông ta không có nhược điểm."
Tô Tiểu Tiểu nhíu mày nói: "Nhưng ngươi huynh không nhắc nhở ta, ông ta có thể không ngừng khôi phục... Nhiều lần."
Tô Huyên nói: "Nếu ta nói cho muội, muội nhất định sẽ nhắc nhở cô tổ phụ, ông đánh một lần, khôi phục một lần, chắc chắn là sẽ kéo dài cuộc chiến, như vậy từ lúc bắt đầu, cô tổ phụ còn sẽ dùng hết toàn lực sao?"
Tô Tiểu Tiểu ngẩn người, như hiểu rõ ý tứ của hắn ta.
Nói cách đơn giản khác, một người đi thi chạy một trăm mét, và thi chạy một vạn mét dùng sách lược là khác nhau, người trước từ lúc bắt đầu không giữ cho chính mình một chút dư lực, người sau lại phải hợp lý phân chia tiết tấu và thể lực.
Tô Huyên nói tiếp: "Đối mặt với cao thủ như ông ta, mỗi một lần chỉ có thể đều dùng hết toàn lực, nếu không căn bản không ép ra sơ hở của ông ta."
Tô Tiểu Tiểu nhớ lại nói: "Chỉ là hôm nay không phải ép ra sơ hở, là ngẫu nhiên."
Tô Huyên suy nghĩ một lát, phân tích nói: "Đó là bởi vì cổ đã tốn đại lượng nguyên khí, đang dần suy nhược, bằng không muội gõ một trăm lần cũng vô dụng. Quả thật, cũng có thành phần của vận khí."
Hắn ta nhìn ve phía Tô Tiểu Tiểu: "Vận khí của muội không tồi."
Đây là lời nói thật, vận khí của nha đầu này mỗi lần đều tốt đến khiến người hoài nghi nhân sinh.
Tô Tiểu Tiểu hắng giọng nói: "Vận khí của ta... Đương nhiên không tồi."
Dùng mạng tới đổi đời, hâm mộ sao?
Tô Huyên thấp giọng nói: "Chúng ta đều không có đường lui, thà rằng đạp lên trên mũi đao, cũng tuyệt đối không thể ngã xuống vực sâu vạn trượng." Tô Tiểu Tiểu cảm thấy Tô Huyên nói có thâm ý khác, chỉ là Tô Huyen không tiếp tục nói nữa.
Hắn ta xuống xe ngựa, một mình đi vào trong bóng đêm.
Tô Tiểu Tiểu và Tân Thương Lan cưỡi xe ngựa trở về phủ Hộ Quốc Công.
Tần Thương Lan nhốt Nam Dương Vương hôn mê ở sương phòng cách vách Tư Không Vân, vô cùng thô lỗ mà ném người ở trên giường, gọi thị vệ tới trông ông ta.
Tô Tiểu Tiểu ở trong sân tự hỏi kế hoạch kế tiếp.
Ông ấy sải bước đi tới: "Tôn nữ, ảo thuật ngươi vừa mới biến ra kia không tồi."
Tô Tiểu Tiểu sửng sốt: "Hả? Ảo thuật gì?"
Tần Thương Lan khoa tay múa chân nói: "Chính là từ trong xe ngựa ra, vèo một cái không thấy! Lúc trước ta thấy ở trên phố, nhưng ta cảm thấy ngươi làm tốt hơn bọn họ, ngươi là học với ai? Ngươi cũng dạy tổ phụ! Trở về tổ phụ lại cũng biến cho Đại Hổ bọn họ!"
Ngài thật đúng là chưa mất tính trẻ con...
Ánh mắt Tô Tiểu Tiểu chợt lóe: "Ta học ở nông thôn... Ngài không nhất định sẽ học được..."
"Ngươi lại biến cho ta một lần, ta có thể học được!"
"Ảo thuật này... Nó không phải ảo thuật bình thường, phải mượn dùng một chút công cụ, công cụ này khi linh khi không linh —”
"Ngươi học thành gà mờ?”
Tô Tiểu Tiểu kiên quyết không thừa nhận mình học gà mời
Cái này vẫn phải giả vờ một chút... Nàng thẳng sống lưng: "Chỉ một lần?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận