Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 2361: Su Hu Xuat Ma 3

Chuong 2361: Su Hu Xuat Ma 3Chuong 2361: Su Hu Xuat Ma 3
"Có." Vệ Đình vẻ mặt nghiêm túc nói: "Ở phía tây, có một gian phòng cửa phòng đóng kín, ta chỉ nhìn từ xa, cũng có thể cảm nhận được một sự nguy hiểm lớn lao từ bên trong."
Vệ Thanh cau mày nói: "Xem ra, muốn diệt trừ thế lực ngầm ngầm này, khó hơn so với tưởng tượng.'
Vệ Lục Lang hỏi: "Thật sự không cân nhắc chuyện phái binh vây quét sao?"
Vệ Thanh lắc đầu: "Nếu như bọn họ chó cùng rứt giậu, làm bị thương bách tính vô tội thì được không bù mất. Chúng ta không chỉ phải thắng, còn phải thắng với cái giá thấp nhất... Tốt nhất là dụ bọn họ ra."
"Nhưng mà dụ thế nào? Du đi đâu?”
Vệ Lục Lang nói xong, lại nằm lên chân của hai ca ca.
Vệ Đình nheo mắt: "Ta có một chỗ tốt."
Vệ Thanh nhìn về phía hắn.
Hai huynh đệ ăn ý trăm miệng một lời: "Rừng đào của Bạch Liên Giáo!"
Con ngươi của Vệ Lục Lang sáng lên: "Đúng đó, nơi đó có cơ quan, có chướng khí, còn là địa hình dễ thủ khó công, địa thế vắng vẻ, tuyệt đối sẽ không làm bị thương tới bách tính vô tội!"
Vệ Thanh nói: "Bây giờ vấn đề là, dụ như thế nào?"
Vệ Đình nói: "Tìm mồi nhử."
Vệ Lục Lang đưa ra chủ ý: "Tiêu Thuấn Dương?”
Vệ Thanh bác bỏ: "Phân lượng của hắn ta vẫn chưa đủ."
Vệ Lục Lang ngẫm nghĩ: "Ngọc Diện La Sát?"
Vệ Thanh nói: "Có thể thử xem sao, nhưng liên minh sát thủ và thành chủ phủ không phải quan hệ đối lập, chắc chắn Hạ Hầu Ngạn sẽ kêu Ngọc Diện La Sát đến Vạn Tiên Lâu gặp mình."
Vệ Đình tram ngâm nói: "Thật ra với đầu óc của Hạ Hầu Ngạn, có lẽ sẽ không dễ dàng mắc bấy. Trừ khi sức hấp dẫn đủ lớn, làm cho Hạ Hầu Ngạn biết rõ núi có hổ, nhưng lại không thể không đến núi có hổ."
Vệ Lục Lang nhụt chí: "Vậy phải làm thế nào?”
Quỷ Phố vẫn luôn im lặng lúc này mở miệng: "Ta có một người được chọn."
"Ai?" Vệ Lục Lang tò mò hỏi.
Quỷ Phố nói: "Lăng Vân."
Vệ Thanh lẩm bẩm nói: "Hắn ta?"
Quỷ Phố nghiêm mặt nói: "Tin tưởng ta, phân lượng của hắn ta, tuyệt đối đủ để dụ Hạ Hầu Ngạn ra.
"Chúng ta mau đi tìm hắn ta đi!" Vệ Lục Lang lại không nhụt chí nữa.
Quỷ Phố hừ lạnh nói: "Các đệ đi tìm, ta sẽ không đi đâu."
Hắn ta tuyệt đối sẽ không đi xin tên đó giúp đỡ đâu!
Vệ Lục Lang thở dài: "Được rồi được rồi, lát nữa bọn đệ đi vào trong, đại ca huynh chờ trên xe là được rồi."
Bởi vì cẩn thận cân nhắc, xe ngựa lượn vài vòng trên đường lớn, xác định không có bất kỳ kẻ nào theo dõi, mới chạy tới hẻm Lê Hoa.
Lúc này đêm đã khuya.
Có điều đèn trong nhà Lăng Vân vẫn sáng, có lẽ vẫn chưa nghỉ ngơi.
Vệ Lục Lang hỏi: "Đại ca, huynh thật sự không đi sao?"
Quỷ Phố ôm kiếm Phong Hầu của mình, lạnh lùng nói: "Ta sợ ta không khống chế được sẽ giết hắn ta."
Vệ Thanh võ bả vai hai đệ đệ: "Đi, chúng ta xuống xe đi."
Ba người xuống xe ngựa, đến gõ cửa viện.
Đặng An mở cửa cho bọn họ.
“Các ngươi là 一一
Bởi vì bọn họ đã dịch dung, Đặng An không nhận ra ngay.
Vệ Đình nói: "Là ta."
Đặng An kinh ngạc cười một tiếng: "AI Là Vệ công tử!"
Đặng An quen thuộc với giọng nói của Vệ Đình nhất, dù sao cũng từng sống chung trong một con hẻm.
Đặng An lại nhìn vê phía Vệ Thanh và Vệ Lục Lang: "Bọn họ..."
Vệ Đình kiên nhẫn giới thiệu: "La huynh trưởng, nhị ca và lục ca của ta, ngươi cũng từng gặp bọn họ rồi."
Đặng An vội nói: "Ta gặp rồi, ta gặp rồi, đều, đều dịch dung cả sao? Thật là cẩn thận."
Chuyện đến thanh lâu, Vệ Đình không nói với Đặng An, hỏi Lăng Vân có ở đây hay không.
"Có, vẫn chưa ngủ, vào đi."
Đặng An mời mấy người bọn họ vào viện.
Quỷ Phố lang lặng ngồi chờ trên xe ngựa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận