Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2883: Bại Lộ Thân Phận 1

Chương 2883: Bại Lộ Thân Phận 1Chương 2883: Bại Lộ Thân Phận 1
Trải qua một đêm xóc nảy, Thường quản gia như mất nửa cái mạng.
Cuối cùng bọn họ cũng đến chân núi Sát Thủ Minh.
Gần đây Sát Thủ Minh tăng cường canh phòng chân núi cũng phái nhiều đệ tử canh gác.
Nhưng sau khi Hạ Hầu Nghi lên làm thành chủ chỉ giam lỏng Thường quản gia vẫn chưa thu lại chức vị của Thường quản gia.
Sau khi Thường quản sự lấy ra lệnh bài tổng quản gia để ra khỏi phủ thành chủ, đệ tử Sát Thủ Minh lập tức dẫn ông ta và Thương Lang lên núi.
Mà đám người Vệ Đình bên kia lại không may mắn như vậy.
Mấy người đứng dưới chân núi gió lạnh thấu xương, nhìn vách đá toàn là bụi gai, cảm nhận được hơi thở tử vong nặng nà.
Vệ Lục Lang co rút khoé miệng: "Không phải chứ... đây là đề phòng chúng ta bao nhiêu vậy?”
Quỷ Phố hỏi: "Lần trước các ngươi chính là đi lên từ đây sao?"
Vệ Lục Lang gật đầu: "Đúng vậy, đi lên từ chỗ này, lại từ chỗ này đưa Tô Huyên xuống."
Nhưng bây giờ không đi được, toàn bộ vách núi là bụi gai đoán chừng cao vài chục trượng, đi chưa được một nửa cũng chỉ còn xương cốt.
Lăng Vân nói: "Vậy đi cửa chính."
Vệ Lục Lang sợ hãi, chỉ vào cái mũi của mình: "Có lâm hay không vậy? Mấy người chúng ta... đi cửa chính? Đi ba ngày ba đêm cũng không lên được!"
Vệ Đình cười cười: "Với thân phận của chúng ta, đương nhiên là không lên được rồi, mà nếu đúng là người của phủ thành chủ..."
Hắn nói xong, từ trong xe ngựa lấy ra mấy tay nải, lấy ra một cái mặt nạ da người đeo lên mặt, giọng nói cũng nhanh trở nên tang thương: "Như vậy không phải có thể lên núi sao?"
Vệ Lục Lang trợn mắt há mồm.
Nếu không có tận mắt nhìn hắn ta chắc chắn sẽ không thể tin nổi.
Tiểu Thất bắt chước giọng và thân hình của Cầu lão, hoàn toàn không nhìn ra sơ hởi
"Tóc tóc!"
Vệ Lục Lang bổ sung. "Có.
Vệ Đình lấy bộ tóc bạc từ trong bao quần áo.
Quỷ Phố nhìn trang bị của thối đệ đệ, lại nhìn về phía vách đá đầy bụi gai, nghi hoặc hỏi: "Ngươi đoán chúng ta có thể đi lên không?”
Vệ Đình khôi phục giọng nói của mình: "Không đoán được, chỉ là ta là người thích chuẩn bị hai cách.”
Quỷ Phố nhíu mày: giọng điệu này sao lại có chút quen thuộc?
Vệ Đình nói: "Lên trên xe ngựa đi, cũng đã chuẩn bị đồ cho các ngươi."
Vệ Lục Lang có chung vinh dự: "Không hổ là đệ đệ ta!"
Hắn ta nhảy lên cưỡi lên lưng Vệ Đình.
Vệ Đình bị hắn ta đụng lảo đảo một cái, suýt nữa ngã thành đầu heol
"Lục cai"
Vệ Đình cắn răng.
Vệ Lục Lang cực kỳ vui vẻ.
Quỷ Phố lại để ý hơi thở của Vệ Đình có thay đổi nhỏ.
"Ngươi làm sao vậy?"
Hắn ta hỏi.
Vệ Đình nói: 'Không sao.'
Quỷ Phố nắm lấy cổ tay hắn: "Mạch tượng của ngươi không đúng."
Vệ Đình trêu chọc nói: "Đại ca ngươi thành thầy thuốc từ lúc nào vậy?”
Thiên Dao sư huynh cũng vươn tay ra nắm lấy cổ tay Vệ Đình :"Nhị công tử, gần đây ngươi từng bị thương sao?”
"Không có.'
Vệ Đình rút lại cổ tay của mình: "Là do Lục Ca nhào vào, hắn nặng như vậy... nhất định gần đây lại ăn nhiều hơn!"
"Ta không có.'
"Đi thôi."
Vệ Đình xua tay, bước đi nhanh hơn.
Quỷ Phố và Thiên Dao sư huynh nhìn nhau, trong lòng hiểu rõ mà không nói đi theo.
Trên xe ngựa, mấy người đổi thành quần áo của thị vệ phủ thành chủ, Lăng Vân tháo mặt nạ xuống.
Vệ Đình lấy ra vài tấm mặt nạ da người đưa cho mọi người: 'Đeo vào."
Lăng Vân vẻ mặt ghét bỏ nhưng vẫn đeo.
Đoàn người đi tới chân núi có đệ tử Sát Thủ Minh canh gác.
Vệ Đình lấy ra lệnh bài trưởng lão mà Cừu lão cho hắn, bắt chước giọng Cừu lão nói: "Ta muốn gặp minh chủ các ngươi."
Các đệ tử Sát Thủ Minh mơ hồ.
Hôm nay là ngày lớn gì?
Từng người từng người của phủ thành chủ tới?
Bạn cần đăng nhập để bình luận