Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 426: Say Rượu 2

Chương 426: Say Rượu 2Chương 426: Say Rượu 2
Ba đứa nhỏ cũng được chia cho ba miếng thịt sườn nho nhỏ, cam lấy gặm ngon lành đến nỗi cả miệng toàn là dầu.
Khẩu vị Vệ Đình thanh đạm, từ trước đến nay không ăn những đồ quá dâu mỡ.
Tô Tiểu Tiểu đề phần cho hắn một miếng ít mỡ nhất.
Hắn hớt đi phần thịt mỡ mỏng ở phía trên xuống.
Sau đó, hắn đặt miếng thịt sườn chỉ còn lại phần nạc vào bát của Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu cổ quái nhìn hắn một cái.
Vệ Đình vẻ mặt lãnh đạm ăn miếng thịt mỡ trong bát.
Tô Tiểu Tiểu suy nghĩ một lúc, đứng dậy gắp cho hắn một miếng thịt mỡ núng na núng nính cho hắn.
Vệ Đình: "..."
Ăn cơm xong, Tô Tiểu Tiểu đi dọn dẹp nhà bếp, chuẩn bị một chút nguyên liệu cần dùng để làm điểm tâm cho sáng hôm sau.
Tô Ngọc Nương mang theo một bầu rượu đi đến: "Muội đúng thật là không rảnh rỗi được chút nào mà."
Tô Tiểu Tiểu khit mũi: "Rượu?"
Tô Ngọc Nương lắc lắc bầu rượu trong tay: "Nà."
Tô Tiểu Tiểu vẻ mặt nghiêm túc: "Tô Ngọc Nương, tỷ không cho đứa nhỏ ăn nữa sao?"
Tô Ngọc Nương cười duyên dáng, tìm một cái ghế dài ngồi xuống: "Bàn xong với Tiểu Triệu tỷ rồi, nàng sẽ giúp ta cho ăn vài ngày."
Tô Ngọc Nương quả là có năng lực, ban đầu vì chuyện đoạt bà đỡ mà khiến Lý gia căm ghét cả nhà lão Tô gia, bây giờ nàng ấy ngược lại hay rồi, câm vàng đi khơi thông quan hệ với Lý gia, ý đồ để lại lão Tô gia bị Lý gia hận gần chết.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Tỷ thật đúng là chưởng quầy phủi tay mặc kệ."
Tô Ngọc Nương hừ một tiếng: "Không sánh được với muội, từ khi có Tiểu Ngô Thị, ta thấy muội càng ngày càng nhàn nhã."
Tô Tiểu Tiểu cười ha hả: "Ban nay là ai nói ta không rảnh rỗi được chút nào hả?"
Tô Ngọc Nương: Mẹ kiếp, uống nhiều quá, đầu óc hồ đồ rồi!
Tô Ngọc Nương lại uống ọc ọc ọc thêm mấy ngụm: "Đại Nha, sau này muội có dự định gì không?”
Tô Tiểu Tiểu liếc nhìn nàng ấy một cái: "Sao đột nhiên lại hỏi chuyện này?" Tô Ngọc Nương nói: "Tùy tiện hỏi thế thôi."
Tô Tiểu Tiểu nghiêm túc suy nghĩ một lúc: "Kiếm tiền, để cha ta và đệ đệ của ta có thể sống tốt, khiến cho Tô Ký tỏa sáng rực rỡ, để Nhị Cẩu có thể tung tăng vui vẻ đi bán bánh mỗi ngày."
Còn có ba đứa nhỏ, để bọn nó không bao giờ phải trải qua ngày tháng trốn chui trốn nhủi nữa.
Nếu có thể, nàng còn muốn đi khắp nơi, nhìn ngắm giang sơn gấm vóc của Đại Chu.
Kiếp trước ngoài học hành nàng cũng chỉ biết đến công việc, gần như trải qua cuộc đời ngắn ngủi của mình ở trường học và trong quân đội, không có cơ hội đi ra ngoài nhìn ngắm thế giới đặc sắc muôn màu ở ngoài kia.
Đời này, nàng muốn đổi một cách sống khác.
"Tỷ thì sao? Tỷ có dự định gì không?" Nàng hỏi Tô Ngọc Nương.
Kiếp trước nàng không có nhiều bằng hữu, một là nàng không có thói quen chung sống với người khác, hai là... đến tận bây giờ nàng mới ý thức được tính cách của bản thân ở kiếp trước có thể có chút vấn đề.
Nhưng có lẽ bởi vì đã chết một lần, hoặc có lẽ đã dung hợp với ký ức của trái tim và bản năng của thân thể này mà tính cách của nàng đã có chút thay đổi so với kiếp trước.
Kết quả hiển nhiên chính là, nàng đã có bằng hữu rồi.
"Ta ấy à" Tô Ngọc Nương uống một ngụm rượu, dường như mang theo một chút men say: "Ta muốn mang đứa nhỏ rời khỏi nơi này, đi đến một nơi không ai quen biết, bắt đầu lại một lần nữa.
"Tỷ đã nghĩ được muốn đến nơi nào chưa?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.
Tô Ngọc Nương lắc đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận