Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1698: Quan Tâm Vệ Tiểu Bảo 2

Chương 1698: Quan Tâm Vệ Tiểu Bảo 2Chương 1698: Quan Tâm Vệ Tiểu Bảo 2
"Ta không sao, xem cho nàng tổ phụ trước đi." Tô Mạch thật sự không cảm thấy vết thương nhỏ này lại là vấn đề lớn.
Tô Tiểu Tiểu cho hai người họ ánh mắt nghiêm túc, hai người ngoan ngoãn ngậm miệng.
Lượng máu Tô Mạch chảy tương đối lớn, vì vậy Tô Tiểu Tiểu làm sạch vết thương cam máu trước.
"Vệ Đình thế nào rồi?" Tần Thương Lan hỏi.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Đã tỉnh lại, mạng sống được cứu."
Lần này vết thương thực sự nghiêm trọng hơn vết thương khi giết chết Mặc Quy Viễn, nhưng hắn tỉnh dậy nhanh hơn, điều này cho thấy thể lực của hắn mạnh mẽ hơn.
Tần Thương Lan không nhịn được nói: "Tiểu tử kia thật là liều mạng!"
Giết Mặc Quy Viễn cũng vậy, giết Hách Liên Nghiệp cũng vậy.
Lúc đầu ông ấy thực sự nghĩ rằng cháu trai nhỏ của Vệ Tư là một trạng nguyên yếu đuối, nhưng ai có thể nghĩ rằng hắn là một con sói băng hung dữ.
Nhìn lâm! Nhìn lầm!
Tô Tiểu Tiểu xử lý cho Tô Mạch, bôi kim sang dược và bột cầm máu: "Đúng vậy, trước khi chết Hách Liên Nghiệp đã nói một tin tức."
"Tin tức gì?" Tô Mạch và Tần Thương Lan đồng thanh hỏi.
Tô Tiểu Tiểu lấy một vòng gạc băng bó cho Tô Mạch: "Phụ thân của Vệ Đình có thể vẫn còn sống.
Tần Thương Lan nói: 'Ý con là Vệ Tư?"
Tô Tiểu Tiểu gật đầu: "Đúng."
Tần Thương Lan kỳ quái hỏi: "Cái gì gọi là khả năng?”
Tô Tiểu Tiểu khẽ lắc đầu: "Không rõ, đó là những gì Hách Liên Nghiệp nói với Vệ Đình."
Mấy người không hoài nghi Hách Liên Nghiệp đang lừa gạt Vệ Đình, với tính tình của Hách Liên Nghiệp thì ông ta sẽ không bao giờ dùng lời lừa gạt mà chỉ dùng nó trên chiến trường, di ngôn trước khi chết thì ông ta sẽ không nói láo.
Tô Mạch trâm ngâm: "Năm đó Vệ Tư bị Hách Liên Nghiệp giết chết, ném vào trong miệng núi Băng Hoả. Nếu ông ấy có khả năng còn sống, vậy chính là Hách Liên Nghiệp ném người sống vào trong miệng núi?"
Đáng tiếc, Hách Liên Nghiệp không thể cho họ một câu trả lời.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Mấy năm trước phụ của Vệ Đình đã để lại một di vật ở biên giới Bắc Yên. Nếu tìm thấy di vật thì có lẽ có thể tìm thấy một số manh mối." Tần Thương Lan cảm thấy có lý: "Cho đến khi lấy được di vật của Vệ Tư thì sẽ lập tức lên đường trở về kinh thành. Bên này không có gì phải lo. Không có Hách Liên Nghiệp, cho dù Bắc Yên vẫn còn một số tướng lĩnh thì cũng không đủ để ta sợ hãi, ta và Mạch nhi có thể giải quyết được.'
Tô Mạch cũng cảm thấy có thể làm được, hắn ta nhìn Tô Tiểu Tiểu, nói: "Muội không thể quá cực khổ."
"Ta ổn."
Nàng đã uống thuốc giữ thai ở hiệu thuốc và thai đã ổn định.
Tất nhiên, có thể là do bảo bảo quá ngoan.
Nhưng thực sự đã đến lúc phải trở vê, Vệ Thanh vẫn đang chờ dược liệu chữa khỏi bệnh của mình.
Không biết tình hình của Phù Tô và Lãnh Tử Lăng như thế nào, có tìm được di vật nào không.
Trăng tối gió cao.
Lãnh Tử Lăng đến dãy núi trên bản đồ còn sót lại một lần nữa.
Hắn ta đã đến đây lần thứ tư, ba lần trước hắn ta đến đây là cùng Lãnh Chiêu cũng không phát hiện được gì, nhưng lần này hắn ta lại tìm được một cửa hang.
Có một lối đi bí mật bên dưới lối vào hang động.
"Đi nhanh lên!"
Hắn ta quay lại và nói với con tin đang bị trói tay và giữ bằng dây thừng.
"Tô Tiểu Tiểu" quay mặt lạnh lùng.
Nơi này ngăn cách, Lãnh Tử Lăng không biết tình hình trận chiến ở Toái Bắc Quan thế nào, nhưng bất kể ai thắng, chỉ cần có nha đầu này trong tay thì Hắc Liên Nghiệp và Tần Thương Lan đều có thể bị áp chế.
Không sai, bọn hắn đã phát hiện ra việc Hách Liên Nghiệp trắng trợn mời chào nha đầu này.
Hắn ta cầm một ngọn đuốc và dẫn con tin đi qua lối đi bí mật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận