Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1729: Bốn Đứa Nhỏ Đều Đi 1

Chương 1729: Bốn Đứa Nhỏ Đều Đi 1Chương 1729: Bốn Đứa Nhỏ Đều Đi 1
"Duệ Vương điện hạ thật khách khí." Toàn công công cười, cùng Tiêu Thuấn Dương đi tới cung Khôn Ninh.
Tiêu Thuấn Dương từ biệt hoàng hậu, cũng từ biệt công chúa Tĩnh Ninh công chúa.
Ngay sau đó hắn đã đến điện Chiêu Dương.
"Duệ Vương cùng Toàn công công tới." Tiểu Doãn Tử bẩm báo.
Toàn công công là thái giám của Cảnh Tuyên Đế, khi hắn ta xuất hiện ở đây, rất nhiều người đều cảm giác đây là ý của Cảnh Tuyên Đế.
Bạch Hi Hoà đặt bộ y phục đang làm dở xuống, bỏ vào giỏ thêu trên bàn, kéo tấm vải lụa đắp lên trên rồi nói: "Vào đi."
Tiêu Thuấn Dương cùng Toàn công công tiến vào buồng sưởi.
Bạch Hi Hoà vẫn xinh đẹp như tiên nữ dù không trang điểm, năm tháng không đành lòng để lại bất kỳ dấu vết nào trên gương mặt bà ấy.
Tiêu Thuấn Dương kinh ngạc đến mức quên cả nói chuyện.
"Bái kiến Thái hoàng thái hậu." Toàn công công cười hành lễ.
Tiêu Thuấn Dương hoàn hồn, chắp tay nói: "Thái hoàng thái hậu."
Bạch Hi Hoà lạnh lùng hỏi: "Be hạ để các ngươi tới đây?"
Toàn công công cười nhìn Tiêu Thuấn Dương.
Tiêu Thuấn Dương ngước mắt nhìn khuôn mặt nghiêng nước nghiêng thành của bà ấy, nói: "Ngày mai con sẽ phải rời kinh, con tới nói lời tạm biệt người."
Vừa nói hắc ta vừa liếc nhìn giỏ thêu trong tay Bạch Hi Hoà, có một đoạn của quần áo nam tử bị lộ ra ngoài mảnh vải.
Phu quân Bạch Hi Hoà đã chết đã lâu, lại không có con cái, y phục này——
Hắn ta nói với Toàn công công: "Ta có vài lời muốn nói với thái hoàng thái hậu, làm phiên công công chờ ta ở cửa."
Toàn công công nhìn xung quanh, thấy trong phòng còn có Tiểu Doãn Tử cùng mấy cung nữ, không phải là chỉ có hai người.
"Dạ
Hắn ta ngượng ngùng lui ra ngoài
Tiêu Thuấn Dương nhìn thẳng vào y phục nam tử trong giỏ: "Thái hoàng thái hậu hậu, y phục này là...
Bạch Hi Hoà không hoảng sợ chút nào, sắc mặt không thay đổi nói: 'Làm cho đệ đệ của ai gia.' Tiêu Thuấn Dương sửng sốt: "Đệ đệ người..."
Bạch Hi Hoà nhìn hắn ta: "Đệ đệ ai gia chưa chết, năm đó nhờ Quách gia giúp đỡ trốn thoát, từ đó đến nay sống mai danh ẩn tích. Chuyện này xin Duệ Vương giữ bí mật cho ai gia."
Tiêu Thuấn Dương chạm ánh mắt của bà ấy, trong lòng hơi động, vội vàng nói: "Con sẽ giữ bí mật.”...
Tô Tiểu Tiểu và Vệ Đình ở lại Hầu phủ một lúc lâu, về đến Vệ gia đã là sau nửa đêm.
Không ngờ trong tiểu hoa viên lại ồn ào náo nhiệt, hai người đi qua nhìn thì phát hiện chính là Uý Trì Tu đang cùng người nào đó đánh nhau.
Đối tượng không ai khác chính là sát thủ bên cạnh Vệ Thanh.
Mi Cơ ngồi xổm ở một bên, vừa ăn khoai lang nướng vừa xem kịch vui.
"Tại sao hai người bọn hắn lại đánh nhau?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.
"A? Các ngươi về rồi?" Mị Cơ ngẩng đầu nhìn hai người, bình tĩnh nói: "Ồ, người mặc đồ đen là sát thủ đứng đầu trong danh sách sát thủ. Muốn đánh bại hắn ta, lấy lại ngai vàng."
"Đủ rồi!" Sát nhân vẫn luôn thế phòng thủ và không tấn công Uý Trì Tu.
Uý Trì Tu hừ lạnh một tiếng: "Đừng nói nhảm nữa, mau ra chiêu đi! Hôm nay ta nhất định phải đánh bại ngươi!"
Sát thủ: Mẹ nó căn bệnh xà tinh này đến từ đâu vậy?
"Hắn ta là đệ nhất sát thủ sao?" Tô Tiểu Tiểu hỏi Mi Cơ.
"Không phải." Mi Cơ lắc đầu, bẻ một nửa củ khoai lang nướng đưa cho Tô Tiểu Tiểu,'Có muốn ăn không?"
"Được." Tô Tiểu Tiểu nhận lấy.
Hai người ngồi xổm xuống cạnh nhau và bắt đầu ăn khoai lang nướng.
Vệ Đình nhếch khóe miệng, nhận ra có hai con sóc.
Tô Tiểu Tiểu hỏi: "Ret cuộc thì ai là đệ nhất?"
Mi Cơ cắn một miếng khoai lang nướng nóng hổi và nói: "Ngọc Diện La Sát."
Cái tên này cũng khá hay... Tô Tiểu Tiểu cũng cắn một miếng khoai lang, a, ngon quá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận