Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 690: Đại Hổ 1

Chương 690: Đại Hổ 1Chương 690: Đại Hổ 1
Thái hoàng thái hậu ở trong cung là đối tượng nịnh bợ của mỗi người, nhưng nếu trộm ra cung, chính là phiền toái lớn không nên trêu chọc.
Tô Tiểu Tiểu thở dài: "Haiz, ta lại không có xe ngựa, chẳng lẽ phải đi trong cung sao? Thường xuyên qua lại, bánh bao ta mua đều lạnh."
Ba tiểu gia hỏa còn chờ ăn bánh bao thịt nóng hôi hổi.
Thái hoàng thái hậu nhìn bát trong lòng nàng, trong lúc nhất thời không lời gì để nói.
Nghĩ đến cái gì đó, Tô Tiểu Tiểu hỏi: "Đúng rồi, ở bên ngoài gọi Thái hoàng thái hậu không tốt lắm."
"Bạch." Bà ấy dừng một chút, nhẹ giọng nói: "Bạch Hi Hòa."
Phù lang trung chưa từng gặp Thái hoàng thái hậu.
Tô Tiểu Tiểu nói cho hắn, đây là một người bệnh gặp được ở trên đường, vì y quán chưa khai trương, bên trong cái gì cũng không có, chỉ phải mang về nhà trị liệu trước.
Phù lang trung không nghi ngờ.
Ba đứa nhỏ ngửi mùi hương bánh bao thịt, lộc cộc chạy tới.
"Nương!"
Thái hoàng thái hậu nhìn ba tiểu đậu đinh, lại nhìn Tô Tiểu Tiểu, khiếp sợ đến nói không ra lời.
Rất nhanh ba người thấy trong phòng nhiều thêm người xa lạ.
Khuôn mặt của Thái hoàng thái hậu quá trẻ tuổi, một chút cũng không giống người hơn ba mươi, nói bà ấy hai mươi cũng không ai hoài nghi.
Ba người nghiêng đầu, ngây thơ mà đánh giá bà ấy.
Đại Hổ hỏi: "Nương, đây là di di sao?"
Đại Hổ sớm không nói từ láy, trừ kêu di di ra.
Là Tô Ngọc Nương yêu cầu.
"Ừ...' Tô Tiểu Tiểu nhìn thoáng qua Thái hoàng thái hậu: "Bạch phu nhân."
Đại Hổ: "A, Bạch di di."
Tô Tiểu Tiểu: Đây là bản lĩnh tự quen thuộc gì?
Thái hoàng thái hậu không tự cao tự đại trước mặt ở mấy tiểu đậu đỉnh, trên thực tế, từ khi ra cung, Tô Tiểu Tiểu đã phát hiện trên người bà ấy không cao giá.
Tam đứa nhỏ một câu Bạch di di, Thái hoàng thái hậu trả lời mặt không đỏ tim không đập.
Tô Tiểu Tiểu: Được rồi, mười mấy năm trong cung không phải vô ích. "Đại Hổ, Nhị Hổ, Tiểu Hổ." Tô Tiểu Tiểu giới thiệu ba đứa nhỏ theo thứ tự với Thái hoàng thái hậu, sau đó lại nói với ba người: "Đi rửa tay, ăn bánh bao."
"Rửa rồi ạt!" Tiểu Hổ giơ tay nhỏ của mình lên nói.
Tô Tiểu Tiểu mỉm cười, đặt bát ở trên bàn nhà chính: "Tự mình lấy."
Ba người một người cầm một cái bánh bao thịt.
"Nương cũng ăn."
Miếng đầu tiên đều muốn đút cho nàng.
Tô Tiểu Tiểu cười: "Nương không đói bụng, trong chốc lát lại ăn, lấy cho Bạch di di và Phù gia gia một cái.'
Đại Hổ nói: "Con lấy."
Tiểu Hổ tranh đoạt nói: "Con lấy!"
Lại bắt đầu đấu tranh với Đại Hổ.
Cuối cùng, Phù lang trung và Bạch Hi Hòa từng người cầm được hai cái bánh bao thịt, một cái đến từ Đại Hổ, một cái đến từ Tiểu Hổ.
Tô Tiểu Tiểu dẫn bà ấy đi phòng của mình.
"Ta đi nấu cơm."
Bạch Hi Hòa ngơ ngác nói: "Không phải mua bánh bao sao?"
Tô Tiểu Tiểu: Ngươi hoàn toàn không biết gì với sức ăn của người ăn cơm.
Tô Tiểu Tiểu đi nhà bếp.
Bạch Hi Hòa cầm bánh bao thịt ngồi ở mép giường, bắt đầu tinh tế đánh giá gian nhà ở này.
Không tính lớn, nhưng lại sạch sẽ ngăn nắp, không có nhiều đồ vật nữ nhi dùng, thí dụ như rổ thêu, giá thêu, nhưng lại có không ít món đồ chơi của bọn nhỏ.
Bà ấy cúi đầu, nhìn bánh bao thịt trong tay, cầm lấy một cái, nhẹ nhàng cắn một miếng.
Từ sau khi vào cung, rốt cuộc bà chưa từng ăn đồ vật dân gian.
Kẽo kẹt 一
Cửa bị đẩy ra một khe hở nhỏ, một đầu nhỏ tròn xoe dò xét tiến vào.
"bạch di di."
Bạch Hi Hòa ngơ ngẩn nhìn tiểu gia hỏa: "Nhị Hổ?"
"A2"
Nhị Hổ cực kỳ kinh ngạc.
Nhanh như vậy đã phân rõ bọn họ cũng là rất ít thấy.
Nhị Hổ là tới đưa bánh bao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận