Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 1137: BaoVe 1

Chuong 1137: BaoVe 1Chuong 1137: BaoVe 1
Tuy là vào hè, nhưng mưa to quỳ lâu như vậy, cơ thể làm bằng sắt cũng không chịu nổi, huống chỉ Tiêu Trọng Hoa còn không phải làm bằng sắt.
Năm ấy năm tuổi hắn ta rơi vào động băng, từ đây bị bệnh, thân thể không bằng vài vị hoàng tử còn lại.
“Nồ tài đi mời thái y.' Trình công công nói.
Thái Hậu nhìn sắc mặt tái nhợt của Tiêu Trọng Hoa, thở dài: "Gọi nha đầu kia tiến cung đi."
"Vâng."
Khoảng nửa canh giờ sau, Tô Tiểu Tiểu xách theo hòm thuốc xuất hiện ở Vĩnh Thọ Cung.
Lúc này Tiêu Trọng Hoa đã tỉnh, xiêm y cũng đổi, chỉ là vo cùng sốt cao, đầu óc hơi mơ hồ.
Tô Tiểu Tiểu xem mạch cho hắn ta, nghe xong tim đập.
"Phong hàn." Nàng nói.
Tiêu Trọng Hoa suy yếu cười: "Làm phiền ngươi buổi tối đi một chuyến."
Tô Tiểu Tiểu buông ống nghe bệnh: "Đúng vậy, rất làm phiền, ngươi nhanh khỏe lên, đỡ phải mỗi ngày ta chạy vào hoàng cung."
Tiêu Trọng Hoa mỉm cười: "Được."
Tô Tiểu Tiểu khai phương thuốc, Trình công công đi Thái Y Viện lấy thuốc.
Thuốc này cũng có công hiệu an thần, Tiêu Trọng Hoa uống xong rất nhanh nhắm lại mắt ngủ.
"Tô cô nương, Thái Hậu mời ngài đi qua một chuyến." Trình công công nhẹ giọng nói.
"A, được." Tô Tiểu Tiểu giơ tay, thử sờ trán của hắn ta, ra mồ hôi, giảm sốt: "Trong chốc lát đổi xiêm y cho hắn."
Trình công công đồng ý.
Tô Tiểu Tiểu thu thập xong hòm thuốc, xoay người rời đi.
Tiêu Trọng Hoa chậm rãi mở mắt, vẫn luôn nhìn theo nàng ra nhà ở.
Thái Hậu bày ván cờ ở trong phòng.
"Lại đây, bồi ai gia chơi cờ."
Tô Tiểu Tiểu đi qua, Trình công công thay nàng tiếp nhận hòm thuốc.
Nàng ngôi quỳ ở trên đệm hương bồ đối diện Thái Hậu.
Thái Hậu là cờ trắng, nàng là cờ đen, chấp đen đi trước.
Nàng cầm một quân cờ lên, chọn vị trí trong đó đặt xuống. Kim giác bạc biên thảo cái bụng, người bình thường bước đầu tiên sẽ hạ ở trên góc nhiều hơn, nàng lại luôn lấy trung tâm khai cục.
Đây như thành một loại thói quen của nàng.
Thái Hậu hạ xuống một cờ trắng: "Tình huống của lão tam như thế nào?”
Tô Tiểu Tiểu nói: "Tam điện hạ không trở ngại, chỉ là nhớ lấy, không thể làm lụng vất vả quá độ.'
Thái Hậu lạnh nhạt nói: "Thân thể hắn không bằng lão đại lão nhị, nhưng luận đầu óc, lão đại lão nhị cộng vào cũng không bằng hắn... Lão đại là bị hắn hố đi?"
Tô Tiểu Tiểu bình tĩnh nói: "Khương Thái Công câu cá nguyện giả thượng câu thôi."
Thái Hậu nhìn nàng một cái: "Ngươi là đứng ở phía lão tam?”
Tô Tiểu Tiểu đúng sự thật nói: "Ta cũng không đứng bên ai, nhưng so với tam điện hạ, ta xác thật càng không thích đại điện hạ hơn.”
Thái Hậu hừ hừ: "Ngươi cũng thẳng thắn."
Tô Tiểu Tiểu lạnh nhạt nói: "Thái Hậu không phải người ngoài."
Thái Hậu nói: "Được rồi, đừng khoe mẽ ở trước mặt ai gia."
Thái Hậu tới tuổi này rồi, lại có cái gì nhìn không thấu? Hoàng tử chỉ tranh, bà ấy sớm trải qua một lần ở các nhi tử kia rồi, hiện giờ mấy tôn nhi trưởng thành, tương tàn tay chân cũng phải tới.
Năm đó bà không thể ngăn cản nhi tử, hiện giờ cũng không ngăn cản được mấy tôn tử.
Thái Hậu hạ xuống một quân: "Ai gia cũng không rõ, vì sao nó không vừa ý lão tam, rõ ràng lão tam giống nó nhất."
Bên ngoài, Cảnh Tuyên Đế đủ tốt với Tiêu Trọng Hoa, còn bà việc hôn nhân phủ Hộ Quốc Công cho hắn ta, nhưng đó là bởi vì hoàng tử vừa độ tuổi với Tần Yên Nhiên chỉ có Tiêu Trọng Hoa, Cảnh Tuyên Đế không có lựa chọn nào khác.
Tô Tiểu Tiểu lại hạ xuống một quân: "Có lẽ bệ hạ chán ghét chính là chính mình lúc trước đi."
Lòng người là rất phức tạp, thiện ác toàn tồn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận