Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 783: Chiến Thắng Cuối Cùng 2

Chương 783: Chiến Thắng Cuối Cùng 2Chương 783: Chiến Thắng Cuối Cùng 2
Ông ta vốn tưởng rằng Tô Thừa sẽ bị cản lại, nhưng một cảnh tượng kỳ lạ đã xảy ra.
Từ sâu trong rừng, có một mũi tên bắn ra và đâm thẳng vào tim người cầm đầu, bắn hạ người đó từ giữa không trung.
Ngay sau đó, có ba mũi tên nữa được băn ra, ba sát thủ đều bị bắn hạ từ trên không.
Tần Giang bị sốc nặng.
Có cung thủ nào đang trốn trong rừng sao?
Bắn cung chính xác như vậy... Ngay cả ông ta cũng cảm thấy mình không bằng.
Chẳng lẽ là người của Cung Thần Doanh?
Đồng bạn đã bị giết nên có thêm hai sát thủ nữa đuổi theo, người còn lại đi theo hướng mũi tên để tìm kiếm cung thủ đang ẩn náu trong bóng tối.
Tuy nhiên, hắn ta không có cơ hội nhìn rõ dáng dấp của đối phương thì đã bị đối phương bắn một mũi tên xuyên qua đầu!
Tần Giang nhìn thấy sát thủ bay ra ngoài rơi xuống đất, chết lặng!
Cung Thần Doanh... từ khi nào mà lại xuất hiện một cung thủ tàn nhẫn như vậy?
Tô Thừa chạy một mạch về phía trước, biết có người đang truy đuổi mình.
Nên ông quay đầu lại.
Hả?
Thiếu một người.
Vừa quay đầu lại thì lại thiếu thêm mấy người nữa.
Khi ông quay lại lần thứ ba thì tất cả sát thủ đuổi theo ông đã biến mất. ... Chỉ là, hơi khó hiểu.
Sau khi Tần Giang xử lý xong hai sát thủ thì cũng đã bị thương, ngồi dưới đất thở hổn hển.
Từ phía sau một cây nho ở phía xa, có một mũi tên lạnh lẽo đang nhắm vào ông ta.
Đột nhiên, có một bàn tay với khớp xương rõ ràng khẽ ấn lên mũi tên.
"Ngươi không thể giết người, nếu Tần Giang chết thì thúc phụ sẽ bị nghi ngờ nhiều hơn. Khi đó, có thể sẽ có người ra mặt nói rằng thúc phụ đã ra lệnh cho bọn họ ám sát Tần Giang. Bệ hạ không muốn thúc phụ có được quân quyền, bất kể thúc phụ có tự chứng minh mình vô tội thế nào thì bệ hạ cũng sẽ nhân cơ hội này để buộc tội thúc phụ."
Giây tiếp theo.
Đột nhiên cây cung lớn giương lên, mũi tên bay ra khỏi sợi dây, đâm mạnh vào đùi Tần Giang! Tần Giang hét lên một tiếng chói tai: "A..."
Tô Thừa đã đi xa, nhìn chim chóc sợ hãi trong rừng: "Ồ, hình như ta lại nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Tần Giang?"
"Nếu Tần Giang xảy ra chuyện gì thì ta có bị nghi ngờ không?"
"Nhưng bọn chúng đông như vậy, ngộ nhỡ giết luôn cả ta thì chẳng phải ngay cả cơ hội bị nghi ngờ cũng mất kuôn sao ... Dù thế nào đi nữa thì giữ mạng trước đã rồi tính saul"...
Ở lối vào bãi săn đã dựng lên một số lều trại.
Trong căn lêu lớn nhất, Cảnh Tuyên Đế đang tiến hành mô phỏng hộp cát với Tân Thương Lan và lão Hầu gia.
Đây là trò giải trí của Cảnh Tuyên Đế và các võ tướng của ông, thú vị hơn việc chơi cờ.
Mấy hoàng tử, công chúa Tĩnh Ninh và Công chúa Huệ An ở bên cạnh theo dõi trận chiến.
Công chúa Huệ An cảm thấy buồn chán nên ngáp liên tục.
Một bóng người lướt qua cửa, công chúa Tĩnh Ninh đưa mắt ra hiệu với Đào Chi ở bên cạnh.
Đào Chi hiểu ý, bưng mâm đựng trái cây trống không ra ngoài.
Không lâu sau, nàng ta đi vào trong lều, nhỏ giọng báo cáo với công chúa Tĩnh Ninh.
Công chúa Tĩnh Ninh nói với Tiêu Trọng Hoa: "Tam ca, ta muốn ăn quýt."
Công chúa Huệ An hừ lạnh, nói: "Ngươi muốn ăn quýt thì tự kêu người đi hái đi, gọi tam ca của ta làm gì?"
Tam ca là của nàng tai
Tiêu Trọng Hoa bình tính nhìn công chúa Tĩnh Ninh một cái, cười nói: Đúng lúc Tuệ An cũng thích ăn, ta đi hái cho các ngươi."
Những lời này nghe thì giống như là đi hái cho công chúa Huệ An, công chúa Huệ An cũng rất thoải mái, buông cánh tay của Tiêu Trọng Hoa ra.
Tiêu Trọng Hoa ra khỏi lều trại gặp Tô Ngọc dường như đang đi ngang qua. ....
Bạn cần đăng nhập để bình luận