Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 1462: Nhan Ca Ca 2

Chuong 1462: Nhan Ca Ca 2Chuong 1462: Nhan Ca Ca 2
Tô Tiểu Tiểu ngẫu nhiên quay đầu lại liếc nhìn cô bé một cái.
Ai nói tính tình nha đầu này không tốt? Rõ ràng thật sự ngoan.
"Cô nương, dược liệu ngươi chọn lựa đều ở chỗ này, còn thiếu loại khác sao?"
"Các ngươi có tuyết liên không?"
Tuyết liên tính hàn, giảm nóng.
"Cô nương tới thật khéo, còn có một hộp cuối cùng."
"Chưởng quầy, nhà các ngươi còn có tuyết liên không?"
Một thiếu nữ châu thoa ngọc bội cất bước đi tới, đi theo phía sau nàng ta hai nha hoàn y phục ngăn nắp và vú già.
Chưởng quầy thấy dáng vẻ của nàng ta đã biết nàng ta xuất thân tôn quý, chính mình không đắc tội nổi, nhưng bọn họ làm buôn bán, cũng không thể đánh loạn chiêu bài của mình.
Hắn ta chỉ Tô Tiểu Tiểu: "Một hộp tuyết liên cuối cùng, vị cô nương này lấy rồi."
Thiếu nữ xoay người nhìn về phía Tô Tiểu Tiểu, chợt vừa thấy dáng người không thế nào yểu điệu, một khuôn mặt đẹp đến kỳ cục.
Nàng ta sửng sốt, nói: "Cô nương, ta ra giá gấp đôi, có thể nhường thứ này cho ta không?"
"Không bán."
"Ngươi có thể đi cửa hàng khác nhìn xem, trên phố này không chỉ có một gian hiệu thuốc."
"Nếu cửa hàng khác có, ngươi đã sớm mua."
Thiếu nữ nghẹn lại.
Đây là dược cứu mạng, Tô Tiểu Tiểu sẽ không lấy mạng của tiểu quận vương đi gom tiền.
Nha hoàn bên canh ỷ thế hiếp người nói: "Ngươi biết tiểu thư nhà ta là ai không?”
Tiểu quận chúa ôm Ngũ Hổ kiêu căng ngạo mạn mà đi tới: "Ngươi biết ta là ai không?”
Nha hoàn nhìn thấy cô bé, sắc mặt biến đổi, hành lễ: "Hinh quận chúa."
Thiếu nữ lại không kiêng kị chút nào, cười nói: "A, thì ra là Hinh muội muội, ta còn tưởng Hinh muội muội vẫn luôn bị nhốt ở trong phủ, như thế nào? Được thả ra sao?"
Lời này, tiểu quận chúa rất giống như là phạm nhân.
Tiểu quận chúa tức giận đến quai hàm đều căn lên.
Thiếu nữ cười nói: "Đừng nóng giận Hinh muội muội, ngươi có thể ra, ta là vui mừng trong lòng. Chỉ không biết hôm nay Hinh muội muội là muốn xen vào việc người khác, hay là —"
Tiểu quận chúa tức giận nói: "Hộp tuyết liên này là ta muốn! Ta mua cho ca ca tal" Thiếu nữ châm chọc cười: "Ma ốm kia..."
Tiểu quận chúa lập tức đen mặt: "Ngươi nói ai là ma ốm! Tin ta nói cho bệ hạ hay không!"
Đáy mắt thiếu nữ không thấy một tia hoảng loạn, nàng ta hỏi hạ nhân của mình: "Ta vừa mới nói cái gì sao?"
Nha hoàn mới vừa rồi kia cười nói: "Tiểu thư cũng chưa nói cái gì, một chữ chúng ta cũng không nghe thấy!"
Chưởng quầy cúi đầu, hiển nhiên không muốn xen vào.
Thiếu nữ đi về phía trước hai bước, cười khanh khách nói với tiểu quận chúa: "Hinh muội muội, hộp tuyết liên này ta chính là mua cho Gia Cát tiên sinh, ngươi thức thời thì nhường cho ta, trở vê Gia Cát tiên sinh phạm vào vào bệnh cũ, phụ vương trách tội xuống, ta sợ phủ hoàng nữ các ngươi không đảm đương nổi đâu."
Tô Tiểu Tiểu hỏi tiểu quận chúa: "Nàng ta là ai?"
Tiểu quận chúa buồn bực nói: "Nữ nhi đại bá ta."
A, thiên kim phủ đại hoàng tử.
Thiếu nữ duỗi tay đi lấy tuyết liên trên bàn, Tô Tiểu Tiểu cầm hộp lại trước một bước: "Thật khéo, hộp tuyết liên này đúng là Gia Cát tiên sinh nhờ ta tới mua."
Thiếu nữ nghi ngờ hỏi: "Ngươi là người nào của Gia Cát tiên sinh? Gia Cát tiên sinh lại để ngươi tới mua tuyết liên?"
Gia Cát Thanh là mưu sĩ phủ đại hoàng tử, rất hiển nhiên sẽ không nhấc lên quan hệ với người phủ hoàng nữ.
Tô Tiểu Tiểu há mồm: "Ta là muội muội hắn!"
Lời này vừa nói ra, không chỉ có thiếu nữ và hạ nhân của nàng ta ngẩn ra, ngay cả tiểu quận chúa đều chấn kinh không nhỏ.
Cô bé yếu ớt nhìn vê phía Tô Tiểu Tiểu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận