Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2138: Thoát Hiểm Thành Công 1

Chương 2138: Thoát Hiểm Thành Công 1Chương 2138: Thoát Hiểm Thành Công 1
Đôi mắt cô rơi vào bức tranh của Vệ Tư.
Vốn tưởng Vệ Tư chỉ vẽ nguệch ngoạc cho vui thôi.
Thật ra thì những bức tranh của ông ấy thực sự có phần lộn xôn.
Nhưng nếu nhìn kỹ thì có vẻ không phải vậy.
Cha chồng vẽ là...
Cạch.
Âm thanh chìa khóa được tra vào khe cắm thẻ phát ra từ bên ngoài căn phòng bí mật.
Có người đang đến!
Tô Tiểu Tiểu nhìn cửa đá rồi nhìn Vệ Tư, người đang mải mê không để ý đến xung quanh, hay nói cách khác, không quan tâm đến những gì xảy ra bên ngoài, trái tim nàng như nhảy lên tận cổ họng.
Ram一一
Cánh cửa đá đang mở ra.
Tô Tiểu Tiểu nắm chặt ngón tay.
Sắc mặt của người đàn ông cũng thay đổi một chút.
May mắn thay, lúc này Vệ Tư cũng đã hoàn thành nét cuối cùng.
Tô Tiểu Tiểu nhanh chóng kéo ông ấy vào phòng ngủ của người đàn ông.
Người đàn ông nhìn bức tranh của Vệ Tư, sau đó cầm một bức tranh của mình lên và che nó bằng bức tranh của mình.
Về phần cái bàn bừa bộn mà Vệ Tư lật lại, ông ấy cũng không kịp dọn dẹp.
Ông ấy quay lại chiếc nệm nơi Vệ Tư đã ngồi.
Người đến là Tiết đại chủ.
Theo sau Tiết đại chủ là hai cao thủ bóng tối, một người trong tay cầm đèn lồng.
Hai người họ bước vào căn phòng bí mật cùng với ông ta.
Tiết đại chủ đi vòng qua bàn tới trước mặt người đàn ông, chắp tay nói: "Đã muộn rồi mà ngài chưa nghỉ ngơi à."
Người đàn ông lãnh đạm nói: "Đã muộn lắm rồi sao? Ta ở đây thì làm gì biết ngày đêm như thế nào."
Tiết đại chủ nghe được ý than phiền của ông ấy, vẻ mặt không thay đổi: "Vương Đô gần đây bất an, có thể có thích khách trà trộn vào trong hầm mỏ. Ta tới xem có ai quấy ray ngài nghỉ ngơi không. Người đàn ông nói: "Nếu tính luôn ngươi nữa thì quả thật có người quấy ray đấy."
Tiết đại chủ bình tĩnh nhìn chiếc bàn bừa bộn: "Hôm nay tâm trạng ngài không được tốt à?"
Người đàn ông chậm rãi thu dọn đồ đạc: "Có chuyện gì sao?"
Tiết đại chủ cười nói: "Nếu ngài cần gì thì cứ nói với ta, can người hầu hạ thì ta sẽ sắp xếp cho ngài.'
Người đàn ông không khách khí nói: "Ta muốn ra ngoài, ngươi có làm được không?"
Tiết đại chủ cười nói: "Ngài đừng làm ta khó xử. Trên ta còn mẹ già, dưới ta còn con nhỏ, có một số chuyện ta không thể làm chủ được."
Người đàn ông mỉa mai nói: "Nếu không làm chủ được thì đừng giả vờ ở đây".
Tiết đại chủ không hề tức giận khi bị mắng, ông ta cúi xuống lật lại những bức tranh trên bàn.
Đang định lật sang tranh của Ngụy Húc, ánh mắt người đàn ông lạnh tanh: "Ai cho ngươi lá gan động vào đồ của ta?"
Tiết đại chủ thu tay lại, trong mắt hiện lên một tia khinh thường, nhưng trên mặt lại mang theo nụ cười cung kính: "Là ta thất lễ, ta muốn giúp ngài sắp xếp lại một chút, xin ngài thứ tội."
Người đàn ông cầm cọ lên và nói: "Không còn chuyện gì thì ngươi có thể đi rồi. Đừng làm phiên khi ta đang vẽ."
Tiết đại chủ nhìn ông ấy đầy ẩn ý rồi quay người nhìn phòng ngủ của ông ấy.
Tô Tiểu Tiểu nín thở.
Tiết đại chủ đi về phía phòng ngủ.
Người đàn ông bình tĩnh nói: "Vẫn chưa đi là muốn ta đuổi ngươi hửm?”
Cục trưởng Tiết Đạt cười nói: "Ta chỉ muốn kiểm tra giúp ngài xem ở đây có an toàn không?"
Người đàn ông nói: "Mộc Đàm đã xem giúp ta rồi."
Tiết đại chủ hơi kinh ngạc: "Mộc Đàm đã tới đây?"
Người đàn ông thản nhiên nói: "Gần đây ngày nào cũng tới, không biết các ngươi đang lo lắng cái gì."
Ngày nào cũng tới?
Tiết đại chủ cau mày.
Ông ta không nhận lệnh tuần tra người này cả ngày lẫn đêm.
Chẳng lẽ... Mộc Đàm một mình nhận lệnh của bệ hạ?
Hay là Mộc Đàm có dụng ý khác?
Tiết đại chủ cau mày nghi ngờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận