Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2641: Bảo Vệ, Hành Ha Can Ba 3

Chương 2641: Bảo Vệ, Hành Ha Can Ba 3Chương 2641: Bảo Vệ, Hành Ha Can Ba 3
Nhiếp bà bà lạnh nhạt nói: "Các ngươi lại gây ra chuyện gì ở phủ thành chủ rồi?"
Tô Tiểu Tiểu mặt không đổi sắc nói: "Không ạ, trông chúng ta giống loại người hay gây chuyện sao?"
Nhiếp bà bà thờ ơ nói: "Cơ Uyển Như không lên làm phu nhân thành chủ."
Tô Tiểu Tiểu đáp: "Chuyện này thì bà bà phải hỏi thành chủ chứ, lúc trước ông ta đã nói nếu Như phu nhân sinh hạ được nhi tử thì sẽ nâng bà ta phù chính, ai biết tại sao sau đó ông ta lại đổi ý? Mà khả năng chỉ là có việc trì hoãn thôi, có lẽ hôm nay sẽ tuyên bố đấy!"
Nhiếp bà bà nhìn Tô Tiểu Tiểu một lát, cũng không tiếp tục nói về chủ đê này nữa mà hỏi: "Vết thương của ca ca ngươi thế nào rồi?"
Tô Tiểu Tiểu cười nói: "Vẫn đang trong giai đoạn phục hồi, chắc một thời gian nữa thì sẽ khỏi hoàn toàn. Bà bà, có phải đến lúc đó có thể xin ngài trị bí thuật La Sát phản phệ không?"
Nhiếp bà bà lạnh lùng đáp: "Ta có nói sẽ giúp ngươi chuyện này sao?"
Tô Tiểu Tiểu: "Chẳng phải ngài còn nợ ta một ân tình sao?"
Nhiếp bà bà hờ hững nói: "Hôm nay ngươi đã dùng rồi còn gì?"
Tô Tiểu Tiểu im lặng.
Nàng rời mắt khỏi Nhiếp bà bà, ánh mắt đảo tới đảo lui rôi quay sang ngồi bên cạnh Cầu lão, kéo lấy tay áo ông ta rồi khẽ nói:
"Bà bà, ta đã dỗ tiền bối đến đây cho ngài rồi mà vẫn chưa được sao?"
Cầu lão: "..."
Nhiếp bà bà liếc nhìn Cầu lão.
Đột nhiên, xe ngựa hơi xóc nảy, hình như bánh xe vừa đi qua một hòn đá lớn.
Sau đó chiếc xe bất ngờ nghiêng hẳn sang một bên.
Tô Tiểu Tiểu, Vệ Đình và Cầu lão ngửa ra sau, cả người dán vào vách xe.
Nhiếp bà bà ngôi đối diện thì chúi về phía trước, suýt nữa thì ngã xuống đất.
Cầu lão nhanh tay nhanh mắt đỡ được bà ấy.
Lông mày Nhiếp bà bà khẽ run lên, sửng sốt một lát mới đẩy tay ông ta ra rồi ngồi lại chỗ cũ.
Nửa canh giờ sau, xe ngựa đã đến phủ thành chủ.
Tô Tiểu Tiểu vén rèm, giơ tấm lệnh bài do cung chủ Bách Hoa Cung đưa cho ra trước mặt thị vệ rồi nói: "Đi bẩm báo thành chủ, cứ nói Nhiếp bà bà và Bách Hoa Cung cầu kiến."
Thị vệ không dám thất lễ với Bách Hoa Cung nên vội vàng chạy vào bẩm báo. Nửa đêm hôm qua Hạ Hầu Khanh mới quay về phủ thành chủ.
Sau khi về phủ, ông ta không gặp bất cứ ai. Sáng nay Hạ Hầu Yên Ngữ đến tìm cũng bị thị vệ tâm phúc cản lại.
"Thành chủ đang nghỉ ngơi, dặn rằng không được để ai quấy ray. Mời Đại tiểu thư trở về ạ."
Hạ Hầu Yên Ngữ nhíu mày.
Lúc này, thị vệ canh cổng đi vào, bẩm báo với tâm phúc của thành chủ là có Nhiếp bà bà và Bách Hoa Cung cầu kiến.
Hạ Hầu Yên Ngữ khit mũi khinh thường.
Ngay cả nữ nhi ruột mà phụ thân nàng ta còn chẳng gặp thì sao có thể gặp mấy người ngoài!
Ai ngờ, tâm phúc lập tức nói: "Mau cho mời!"
Hạ Hầu Yên Ngữ sửng sốt: "Ý ngươi là sao? Ngươi vừa mới cản ta ở ngoài sao bây giờ Bách Hoa Cung và quỷ bà bà đến thì lại không cản?"
Tâm phúc không kiêu ngạo không siểm nịnh nói: "Thành chủ có lệnh, bất kỳ ai cũng không được đến quấy ray ngoại trừ người của Bách Hoa Cung."
Hạ Hầu Yên Ngữ hít một hơi, kinh ngạc thốt lên: "Nhưng cha ta vẫn đang nghỉ ngơi!"
Tâm phúc: "Thì đánh thức."
Hạ Hầu Yên Ngữ còn tưởng mình nghe nhầm.
Nhưng tâm phúc của cha nàng ta đã thật sự đi vào trong gọi người dậy.
Nàng ta siết chặt khăn tay: "Sao có thể như vậy? Rốt cuộc Bách Hoa Cung đã cho cha ta uống bùa mê thuốc lú gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận