Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1529: Thủ Đoạn Của Tiểu Tiểu 2

Chương 1529: Thủ Đoạn Của Tiểu Tiểu 2Chương 1529: Thủ Đoạn Của Tiểu Tiểu 2
Tô Tiểu Tiểu mỉm cười nhìn về phía Quách Linh Tê, Quách Linh Tê lấy lại bình tĩnh, áp xuống quay cuồng trong lòng, nói với Hòa công công: "Chỉ là nói chuyện riêng mà thôi."
Tô Tiểu Tiểu thay nàng ta sửa sang lại ống tay áo một chút: "Tây Tấn cũng không xa, ngày sau ta sẽ thường tới thăm biểu muội, biểu muội hà tất khóc nhè chứ?"
Hòa công công giật mình mà nhìn hai người: "A... Quan hệ của Linh phi nương nương và Tần đại phu không giống bên ngoài truyên như vậy."
Vẻ mặt Tô Tiểu Tiểu mê mang: "Bên ngoài là nói ta và biểu muội như thế nào?"
Hòa công công xấu hổ cười: "Nói các ngươi... A, không có chuyện đó, nói không ít."
Là người Quách gia đến, vị ca ca con thiếp thất của Quách Linh Tê kia, nghĩ đến cũng biết hắn ta nói không ít lời.
Tô Tiểu Tiểu cười nói: "Ở trong nhà cãi nhau ầm ï, ra đều là người trong nhà, ngươi nói đúng không? Biểu muội?"
Hòa công công nhìn về phía Quách Linh Tê.
Quách Linh Tê siết chặt ngón tay: "... Biểu tẩu nói đúng."
Tô Tiểu Tiểu hỏi: "Hòa công công, sắc mặt ngươi không được tốt."
Nhắc tới cái này, Hòa công công thở dài: "A, là vì chuyện Ngọc San Hô này, tam điện hạ cũng lại đây, cãi nhau ở Ngự Thư Phòng."
"Phụ hoàng! Đây là ngài thưởng cho nhi thần, dựa vào cái gì lại muốn thu hồi?"
Tam hoàng tử Vũ Văn Lâm ôm Ngọc San Hô trong lòng, chết sống không chịu buông tay.
Mặt già của Tây Tấn Đế cũng hơi không nhịn được, nhưng ngay trước mặt nhi tử, không thể mất uy nghiêm của phụ quân: "Trẫm muốn thu hồi thì thu hồi, cần hỏi đến ý kiến của ngươi sao?”
Tam hoàng tử nghiêm mặt nói: "Phụ hoàng tặng cho ta chính là của ta! Đương nhiên phải hỏi đến ý kiến của ta!"
Sống sót ở đông đảo cốt nhục của Tây Tấn Đế, trừ Vũ Văn Hoài và Vũ Văn Tịch đã là tuổi nhi lập, hoàng tử còn lại đều không đến 25 tuổi, tính tình tự nhiên không thu liễm bằng trưởng huynh và trưởng tỷ.
Tây Tấn Đế nặng nê mà nhìn hắn ta: "Muốn Ngọc San Hô hay là muốn mạng?"
Tam hoàng tử không chút do dự nói: "Muốn Ngọc San HôiI"
Tây Tấn Đế giơ tay lên.
Một đám đại nội cao thủ mài đao soàn soạt vọt vào.
Lông tơ Vũ Văn Lâm dựng lên: "Không phải đâu phụ hoàng! Ngài thật sự tới?" Ba mươi phút sau, Vũ Văn Lâm khap khiang mà từ Ngự Thư Phòng ra.
Lớn như vậy, bị đánh lần đầu lại là vì một chậu san hô, đi đâu nói rõ lí lẽ?
Hòa công công chờ Vũ Văn Lâm đi xa mới tiến vào Ngự Thư Phòng, không có hoàng tử nào hy vọng bộ dáng chật vật của mình bị hạ nhân nhìn thấy, Hòa công công làm tổng quản lâu như vậy, không đến mức cũng không có chút nhãn lực này.
Ông ta nhìn Ngọc San Hô trên bàn, hỏi: "Bệ hạ, mới vừa rồi Tần đại phu đã tới."
"Tới hỏi Ngọc San Hô?”
“Tới gặp Linh phi nương nương.
Tây Tấn Đế không nói cái gì nữa.
Hòa công công hỏi: "Cần phải đưa qua cho Gia Cát tiên sinh sao?"
Tây Tấn Đế cầm lấy tấu chương trên bàn: "Không cần, sứ thân Đại Chu sắp rời đi, đêm mai tram mở tiệc tiễn bọn họ, Gia Cát Thanh cũng tới, trẫm giáp mặt cho hắn."
Sau khi Tô Tiểu Tiểu ra hoàng cung nói với A Phúc: "A Phúc, ngươi biết Thiên Hương Các ở đâu không?'
"Biết biết!" Mấy ngày nay A Phúc không có việc gì chỉ ở nội thành Tây Đô, địa phương thoáng có chút danh khí đều khiến hắn ta dạo một lần: "Thiếu phu nhân là hiện tại đi sao?"
"Ừ, hiện tại đi." Tô Tiểu Tiểu ngồi trên xe ngựa.
"Vâng." A Phúc thu ghế xe, ngồi trên ngoại tòa, đánh xe ngựa đi Thiên Hương Các.
Tô Tiểu Tiểu là tới tìm Thẩm nhị gia.
Nàng vốn có chút lo lắng trên người mình không có tín vật gì đó, khó có thể gặp Thẩm nhị gia, nào biết chưởng quầy cũng không hỏi đã dẫn nàng đi sương phòng trên lầu.
"Ngươi không hỏi xem ta là ai sao?" Tô Tiểu Tiểu hiếu kỳ nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận