Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2858: Phóng Đại Chiêu 1

Chương 2858: Phóng Đại Chiêu 1Chương 2858: Phóng Đại Chiêu 1
Bang chủ Hải Sa bang và một số chưởng môn khác cũng rơi vào tình trạng "Tẩu hỏa nhập ma.
Ba người họ dùng nội lực làm thức tỉnh những người khác.
Những người đệ tử hôm nay dẫn đi đều không cứu được nữa rồi, chống đỡ lại sự điều khiển của tiếng huyền cầm hao tổn rất lớn nội lực, hơi có bất trắc gì đó, bọn họ lại có thể lần nữa bị "Tẩu hỏa nhập ma”.
Chưởng môn La Hán môn quyết định thật nhanh: "Đi! Mau chóng rời khỏi nơi này!"
Giáo chủ Ngũ Độc Giáo trả lời: "Ta không cam tâm!"
Môn chủ Thất Thanh môn khuyên nhủ: "Trước tiên phải giữ mạng mình đãi Giáo chủ Đa Lat
Hắn ta quay đầu nhìn vào Quỷ Cơ vẫn đang nằm trên vũng máu, con ngựa cường tráng kia vẫn đang liếm láp gương mặt của nàng ta, muốn đánh thức nàng ta.
Thỉnh thoảng, nếu có vài đệ tử điên cuồng đi tới, sẽ bị lực lượng bá đạo của nó đánh bay!
Trong mắt giáo chủ Ngũ Độc Giáo hiện lên một tia tà ác, hắn ta lấy ra ba cây kim độc, hung hăng bắn vào Tứ HổiI
Sư hồ muốn làm lớn rồi.
Tứ Hổ nhìn thấy châm độc đang phi như bay về phía mình thì không hoảng hốt chút nào.
Nó giống như một vị vua trẻ kiêu ngạo trong số những người khác, căng mình rồi nhảy lên, cây châm độc lóe lên dưới móng ngựa bị đạp bắn vào giữa cách cửa của Tiêu Dao Tông.
Giáo chủ Ngũ Độc Giáo không thể tượng tượng được nhíu mày.
Con ngựa này lại còn biết khinh công sao?
Lại có thể nhảy cao tới như vậy!
Mấy con ngựa trên đảo chẳng có con nào làm được như vậy cải
Tứ Hổ lăm le trợn mắt nhìn hắn ta rất muốn dùng vó ngựa đạp hắn ta, nhưng Tứ Hổ là một con ngựa có lý trí.
Hiện trường rất loạn, nó phải bảo vệ cho dì Quỷ Cơ.
Giáo chủ Ngũ Độc Giáo thật không thể tin vào mắt mình. Là ảo giác sao?
Hắn ta vậy mà có thể cảm nhận được sát khí trong mắt của một con ngựa.
Bách Hoa Cung rốt cuộc là nơi quái quỷ gì vậy? Con ngựa như kia thật sự không bình thường.
Hừ, chờ hắn ta san bằng Tiêu Dao Tông, tiếp theo sẽ tới lượt của Bách Hoa Cung!
Suy nghĩ vừa mới chợt lóe qua trong đầu, tâm thần giáo chủ Ngũ Độc Giáo đột nhiên bị chấn động mạnh, trong đầu như thể có một cái dùi ở biển gầm thét.
Hắn ta đau đến mức mồ hôi lạnh vã ra liên tục.
Không được, không chịu được nữa rồi...
Phải mau rời khỏi nơi này, nếu không mình cũng sẽ có kết cục giống như các đệ tử đó.
"Mới vừa rồi Hải Sa bang ta vẫn chưa ra tay..."
Bang chủ Hải Sa bang đầu đau như muốn nứt ra, khụy một gối trên mặt đất, mồ hôi lạnh trên người khiến toàn thân ướt đẫm.
Lăng Vân lạnh lùng không chút để ý hỏi: "Phải không?”
Bang chủ Hải Sa bang suy yếu cắn răng nói: "Nếu như có nửa câu là nói xạo thì hãy để ta bị thiên lôi đánh chết!"
Lăng Vân lãnh đạm nói: "Tự chặt đứt một cánh tay rồi cút ra ngoài."
Đối với người tập võ mà nói, gấy tay chân như phế võ công, dù là không chết nhưng nửa đời sau đừng hòng nghĩ đến việc lấy lại được phong độ đỉnh cao của mình.
Lăng Vân không để ý đến hắn ta nữa.
Giải pháp cũng nói cho hắn ta rồi, có dùng hay không thì là chuyện của hắn ta.
Bang chủ Hải Sa bang cuối cùng cũng chết trước ngưỡng của của sự thuyết phục, rút ra thanh kiếm, một kiếm chặt đứt chính cánh tay trái của mình!
Lúc này, lại thêm một chưởng môn môn phái khác mở miệng nói: "Vân Thiếu cung chủ, vừa rồi ta cũng chưa ra tay."
Đối diện trên nóc nhà, Ngũ Hổ đập cánh nhỏ nước bọt: 'tui-tui-tuil"
Nói láo! Nói láo! Nói láo!
Lăng Vân lạnh lùng hừ một tiếng, đột nhiên tăng uy lực của cầm sát lên.
"Ách a"
Chưởng môn của môn phải nhỏ này ngã xuống đất, lập tức bỏ mạng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận