Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 263: Thanh Cong 1

Chuong 263: Thanh Cong 1Chuong 263: Thanh Cong 1
Điểm tâm được bán hàng ngày là do đại trù chỉ điểm một phần, phần khác những đầu bếp còn lại sẽ chia nhau làm, thọ yến của Thích gia quan trọng như thế, tất cả đều được đại trù đích thân ra tay.
Thanh Nhi lạnh lùng nói: "Vậy tại sao mùi vị lại không giống nhau?”
Hà chưởng quầy cau mày, đầu bếp đương nhiên không đổi, chẳng lẽ là nha đầu kia cung cấp cho bọn họ trứng muối kém chất lượng?
Lúc này, một gã sai vặt cước bộ vội vã chạy tới nói: "Trương quản sự! Người của Cẩm Ký đến rồi! Nói là đến giao điểm tâm cho thọ yến!"
Trong mắt Hà chưởng quầy lóe lên một tia kinh ngạc: "Chúng ta mới là người của Cẩm Ký! Sao lại có một Cẩm Ký khác đến đây được?"
Gã sai vặt nhìn Hà chưởng quây, nói với quản sự nhà mình:
Người kia họ Tôn, là người lần trước tới đây."
Thanh Nhi bừng tỉnh đại ngộ: "Hóa ra các ngươi là kẻ mạo danh! Thảo nào bánh khó ăn đến vậy!
Hà chưởng quầy oan uổng kêu lên: "Không phải đâu, chúng ta mới thật sự là người của Cẩm Ky
Trương quản sự nói với gã sai vặt: "Goi người vào đây."
Gọi vào đây cũng tốt, Hà chưởng quầy muốn xem xem rốt cuộc là ai to gan lớn mật như vậy dám giả mạo Cẩm Ký!
Chẳng mấy chốc người kia đã được gã sai vặt dẫn vào.
Ngay lúc nhìn thấy rõ ràng ba người đối phương, tròng mắt của Hà chưởng quầy suýt nữa rớt ra ngoài!
"Là các ngươi?"
Người tới không phải là Tôn chưởng quây, Tô Tiểu Tiểu và Tô Nhị Cau thì còn có thể là ai?
Kỳ quái, sao ba người này lại dính líu đến nhau rồi?
Tôn chưởng quầy chắp tay hành lễ với Trương quản sự của Thích gia, vui vẻ hòa nhã nói: "Trương quản sự, ngươi vẫn khỏe chứ”"
Trước đây vẫn luôn là Tôn chưởng quầy giao thiệp làm ăn với Thích gia, Trương quản sự từng gặp ông ta, có ấn tượng với ông ta.
Về phần nha đầu béo và tiểu tử nghèo bên cạnh ông ta thì đều là người lạ mặt.
Ánh mắt lạnh như băng của Hà chưởng quầy quét qua người Tôn chưởng quầy và tỷ đệ hai người, hắn ta theo bản năng cảm thấy Tôn chưởng quầy lớn tuổi hơn, có thâm niên hơn, chuyện này chắc chắn là chủ ý của Tôn chưởng quầy.
Hắn ta cả giận nói: "Ho Tôn kial Các ngươi sao lại tới đây?"
Tôn chưởng quầy mặt mày tươi cười nói: "Đương nhiên là ta đến giao hàng cho Thích gia rồi!"
"Ngươi đã sớm không còn là chưởng quầy của Cẩm Ký nữa! Làm gì đến lượt ngươi đến giao hàng!" Hà chưởng quầy vừa nói vừa nhìn vê phía Trương quản sự: "Người này đã bị đuổi khỏi Cẩm Ký từ lâu, hiện giờ ta mới là chưởng quây của Cẩm Ký!"
Tôn chưởng quầy nói trúng tim đen: "Vậy, các ngươi đã làm ra được điểm tâm như lần trước chưa?"
Hà chưởng quầy nghẹn họng.
Tôn chưởng quây thâm nghĩ, không phải chứ? Thật sự bị nha đầu này đoán trúng rồi sao? Cẩm Ký không làm ra được hương vị kia của nàng sao?
Tô Tiểu Tiểu đoán thì đoán, nhưng nếu đã là đoán, chắc chắn có khả năng đoán sai, ngay cả Tô Tiểu Tiểu cũng không dám cam đoan kế hoạch của bản thân không chút sai sót nào.
Giờ khắc này, lo lắng trong lòng nàng đã buông xuống hơn phân nửa.
Chỉ cân Cẩm Ký không làm ra được hương vị giống y đúc, vậy thì nàng liền có cơ hội!
"Điểm tâm ở đâu?" Thanh Nhi hỏi.
Nàng ta không quan tâm gì mà chưởng quây cũ chưởng quầy mới, nàng ta chỉ cân bánh lòng đỏ giống như lần trước, nếu không chọc cho lão phu nhân không thoải mái, Thích viên ngoại trách tội xuống thì những hạ nhân hầu hạ như bọn họ không thể gánh nổi!
Tô Tiểu Tiểu và Tô Nhị Cẩu giao bốn hộp đồ ăn lớn cho nàng ta.
Thanh Nhi nói với Trương quản sự: "Làm phiên ngươi gọi vài người mang đến viện của lão phu nhân!"
Trương quản sự cười nói: "Được thôi, Thanh Nhi cô nương!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận